Chương trước
Chương sau





Ngay khi giọng nói của Diệp Thiên truyền ra từ Tam Nhất Môn, toàn bộ Tam Nhất Môn lập tức chìm vào một sự im lặng đầy chết chóc.


Yến Khinh Vũ vội vàng kéo Diệp Thiên, cau mày nói: "Diệp Thiên, vậy phải làm gì đây!"

Cô nói bằng chân lực: "Tôi muốn anh đến để dừng hôn lễ, nhưng không cần phải làm cho mọi thứ xáo trộn như thế này, anh muốn tuyên chiến với Thần Ý Môn, đây chẳng phải là làm loạn hay sao?”

Diệp Thiên có thể từ thế giới tục vượt ngàn dặm xa đến đây chỉ vì lời hứa ban đầu, cũng đủ làm cho cô cảm động rồi, nhưng cô sẽ không bao giờ để cho Diệp Thiên đắc tội với sáu tông Huyền Môn khác chỉ vì để ngăn cản hôn lễ.

Với tư cách là công chúa của Tam Nhất Môn, cô hiểu rất rõ siêu cấp tông môn của tiểu thế giới đáng sợ như thế nào, đặc biệt là ở cấp độ của sáu tông Huyền Môn lại càng kinh khủng hơn, cho dù là cảnh giới truyền thuyết thiên cấp cũng không dám công khai đối đầu với bất kỳ tông môn nào của sáu tông Huyền Môn, huống chi là Diệp Thiên?

Nghe thấy lời của Yến Khinh Vũ, Diệp Thiên chỉ cười nhẹ nhưng không đáp lại, rồi nhìn chằm chằm vào Yến Băng Lăng.

"Yến môn chủ, thế nào? Đã suy xét rõ chưa?"

"Muốn hẹn thiếu môn chủ của Thần Ý Môn đến thương lượng với tôi, hay muốn tôi trực tiếp tuyên chiến với Thần Ý Môn?"

Diệp Thiên nói ngắn gọn súc tích, không hề có chút gì đùa cợt, khiến cho Yến Băng Lăng và những người ở sau giật mình thêm lần nữa.

Sau một hồi im lặng, mắt Yến Băng Lăng hơi nheo lại, bà ta trầm giọng nói: "Cậu muốn tuyên chiến với Thần Ý Môn sao, khẩu khí lớn đấy, cậu có biết bản thân đang nói gì không?”

"Dứt khoát đấy, nhưng cậu có năng lực đó sao?"

Khóe miệng Diệp Thiên nhếch lên nụ cười, cậu quét mắt qua Yến Băng Lăng và ba cao thủ kỳ cựu của Tam Nhất Môn ở phía sau, đột nhiên lắc đầu.

"Yến môn chủ, không biết Thần Ý Môn này so với Tam Nhất Môn của bà thì sao nhỉ?"

Yến Băng Lăng không biết tại sao Diệp Thiên lại đột nhiên hỏi câu này, nhưng bà ta vẫn thành thật trả lời: "Thần Ý Môn chủ yếu tu luyện thần niệm, còn Tam Nhất Môn của tôi chủ yếu tu luyện Hàn Băng chân lực, không chia mạnh yếu, nhưng nền tảng của Thần Ý Môn có chút mạnh hơn Tam Nhất Môn, còn xét về sức mạnh tổng thể, Thần Ý Môn chiếm ưu thế, nhưng cũng không mạnh hơn bao nhiêu!"

“Còn không mạnh hơn bao nhiêu sao?”, Diệp Thiên cười nhẹ: “Vậy chẳng phải là xong rồi sao?”

"Hôm nay tôi đến Tam Nhất Môn, thế thì đối đầu luôn với Tam Nhất Môn của bà cũng có gì khác biệt đâu?"

"Tôi có thể tự do ra vào Tam Nhất Môn của bà mà không ai dám ngăn cản, còn Thần Ý Môn chỉ mạnh hơn Tam Nhất Môn một chút, tại sao tôi không thể tuyên chiến được?”

Câu nói này của Diệp Thiên lập tức khiến cho tứ tiên Huyền Băng và Huyền Băng tam lão của Tam Nhất Môn phải nổi giận, nhưng tất cả đều phải kiềm chế, mặc dù những gì Diệp Thiên nói có hơi khó nghe, nhưng đó lại là sự thật.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.