Chương trước
Chương sau
Rõ ràng Yến Băng Lăng cũng hơi sửng sốt, nhưng rất nhanh sắc mặt đã khôi phục lại bình thường, lạnh lùng nói: “Con là con gái của mẹ, chính vì vậy, trên người con gánh vác vinh nhục của Tam Nhất Môn, đây là số mệnh của con, không cách nào sửa đổi!”

Nói xong, bà ta vung tay lên, một luồng chân lực truyền vào bên trong hàn băng giới, tăng thêm năng lực phòng ngự kinh người cho nó.


Làm xong tất cả, bà ta thu bàn tay về, ánh mắt lạnh lùng đến cực hạn.

“Cho dù trước đây con có quan hệ gì với Diệp Lăng Thiên, nhưng hôm nay cậu ta dám huênh hoang tìm đến Tam Nhất Môn như này, chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!”

“Cho dù mẹ không ra tay, rất nhiều trưởng lão tiền bối của Tam Nhất Môn cũng tuyệt đối không bỏ qua cho cậu ta, bởi vậy, con hết hi vọng với cậu ta đi!”

Nói xong, còn không đợi Yến Khinh Vũ trả lời, bà ta đã hóa thành một tia sáng, bay thẳng ra bên ngoài tông môn.

“Diệp Thiên!”

Trong lòng Yến Khinh Vũ tràn đầy rung động, cũng vô cùng lo lắng, lúc này trong lòng cô ta đã bắt đầu hối hận, có lẽ mình không nên viết thư rồi để Tiểu Hề đưa đến nhà họ Diệp, lúc trước cô ta chỉ muốn Diệp Thiên xuất hiện, như vậy cô ta có thể từ chối gả cho thiếu môn chủ của Thần Ý Môn, nhưng cô ta chưa từng nghĩ đến, chuyện này có thể khiến Diệp Thiên rơi vào tình thế cực kỳ nguy hiểm.

Cô ta siết chặt bàn tay, trong lòng tràn đầy hối hận hổ thẹn, cô ta biết Diệp Thiên sắp phải đối mặt với mưa to gió lớn, nhưng cô ta lại chỉ có thể bất lực, lặng lẽ chờ đợi bên trong hàn băng giới này… Tại sườn núi Băng Linh, Tiểu Hề đang kinh ngạc nhìn Diệp Thiên, đồng tử co rụt lại.

“Anh… anh chính là Diệp Lăng Thiên – cao thủ đệ nhất giới thế tục đã giết chết Lư trưởng lão?”

Đây là lần đầu tiên cô ta biết thân phận thật sự của Diệp Thiên, cô ta không ngờ Diệp Thiên lại có thân phận địa vị cao lớn như vậy.

“Là tôi!”

Diệp Thiên thản nhiên trả lời: “Ngày đó bà ta muốn giết tôi, tôi cũng chỉ là đáp lễ bà ta mà thôi!”

Khi cậu nói chuyện, vô số tiếng xé gió dội lại, chỉ thấy mấy chục bóng hình, quanh người ai ai cũng cuộn trào chân lực, chân đạp hư không bay đến, đã chặn kín toàn bộ đường lên núi.

Những người này đều là cô gái trẻ tuổi, tu vi mỗi người đều sắp đạt đến hoàng cấp, vô cùng mạnh mẽ, một người yếu nhất cũng đã là vương cấp tám sao.

Nhìn thấy những người này xuất hiện, sắc mặt Tiểu Hề thay đổi kịch liệt.

Toàn bộ những người này đều là người nổi bật trong thế hệ trẻ tuổi của Tam Nhất Môn, ngoài Yến Khinh Vũ ra thì hầu hết cao thủ trong thế hệ trẻ tuổi của Tam Nhất Môn đều đã xuất hiện.

Đội hình như vậy, cho dù là một số tông môn tương đối yếu trong Huyền Môn, thì cũng phải run rẩy sợ hãi không thôi.

“Diệp Lăng Thiên to gan, anh dám ngang nhiên lên Tam Nhất Môn tôi, quả thật là tự tìm đường chết!”

Trong đó, một cô gái thoạt nhìn có vai vế cao nhất, lai lịch sâu nhất, có thể chỉ huy toàn bộ, dẫn dắt mọi người đứng ra nói.
Cô ta nhìn chằm chằm Diệp Lăng Thiên, trong lòng bàn tay ngưng tụ chân lực, bỗng nhiên vỗ ra một chưởng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.