Chương trước
Chương sau
“Rắc!”

Diệp Thiên đứng dậy, hai tay khẽ tách rời, đến cả Khổn Tiên Tác có thể khóa được thần lực cũng bị đứt ra rơi xuống đất và mất đi uy lực vốn có của nó.

Còn Diệp Thiên thì đứng giữa đài hành hình trước mặt hàng nghìn đệ tử và trưởng lão, cũng như thống lĩnh của nhà họ Thi.


“Tên nghiệt tử này dám làm đứt cả Khổn Tiên Tác sao?”

Kiệt trưởng lão co rụt đồng tử. Khổn Tiên Tác luôn là pháp bảo bất li thân của ông ta và do lão gia chủ đời trước của nhà họ Thi đích thân đưa cho ông ta sử dụng. Hàng trăm năm qua không biết có biết bao nhiêu người thuộc cảnh giới truyền thuyết bị Khổn Tiên Tác thuần phục, nó chưa bao giờ bị thất bại

Nhưng bây giờ, Diệp Thiên chỉ giằng có một cái mà nói đã bị đứt không khác gì sắt vụn, đúng là nghe mà thấy sợ.

Cho dù có là một người thuộc cảnh giới truyền thuyết thiên cấp thì cũng chưa chắc có thể khiến Khổn Tiên Tác bị đứt, vậy mà Diệp Thiên lại làm được.

Không chỉ có Kiệt trưởng lão mà ngay cả toàn bộ những người nhà họ Thi có mặt thì cũng chẳng ai có thể giữ được bình tĩnh, tất cả đều tái mặt và kinh hãi. Bọn họ đã hàng trăm năm qua chưa từng chứng kiến cảnh tượng như vậy rồi.

“Vừa chống lại nhát chém của kiếm Tử Hình, giờ lại dễ dàng thoát khỏi Khổn Tiên Tác sao?”

Thi Nhiễm Doanh khẽ mím môi, đôi mắt ánh lên vẻ thất kinh: “Gã này rốt cuộc là quái vật sao?”

Thi Tú Vân bị chân lực kiểm soát, trước đó bà luôn nghĩ Diệp Thiên rốt cuộc sẽ dùng cách gì để thoát khỏi Khổn Tiên Tác Thật không ngờ lại dùng sức mạnh của thể xác, dùng cách thô bạo nhất để hủy diệt Khổn Tiên Tác.

Diệp Thiên ở trên đài hành hình không buồn quan tâm tới biểu cảm của những người khác. Cậu vẩy tay ra khỏi Khổn Tiên Tác, quay về phía Thi Tú Vân.

“Ầm!”

Một luồng sức mạnh vô hình nổ ra trong không gian đánh tan chân lực mà ông nội tạo ra trên người Thi Tú Vân và giải thoát cho Thi Tú Vân được tự do.

“Mẹ!”

Diệp Thiên chỉ giơ một tay lên, đám đông thất kinh. Cậu đỡ bà lên đài hành hình.

Cậu nhìn Thi Tú Vân, nhếch miệng cường châm chọc:

“Mẹ ngồi đây nghỉ ngơi để con tìm lại công bằng cho mẹ!”

Thi Tú Vân chẳng kịp gật đầu thì Diệp Thiên đã bước về phía trước một bước và đứng bên cạnh Liêm Hình.

Thiên tài tuyệt thế, thánh tử của Tứ Tượng Tông cảm giác sợ hãi khi Diệp Thiên đứng gần. Liêm Hình đang định lùi về sau thì bỗng thấy bản thân như bị một luồng sức mạnh không gian khóa chặt chân tại chỗ và không thể nhúc nhích được.

“Không hay rồi!”

Lúc này bốn vị trưởng lão ngồi kia đều cảm nhận được điều xấu. Kiệt trưởng lão nhanh nhẹn hô lên: “Chấp Pháp Đường nghe lệnh, dồn toàn lực giết chết tên nghiệt tử này!"

Ông ta vừa hạ lệnh thì hàng trăm người chấp pháp của Chấp Pháp Đường đều hô lên. Mỗi người này đều đã đạt tới tu vi hoàng cấp, người yếu nhất cũng là hoàng cấp sơ kỳ.

Cả trăm người đồng thời giải phóng chân lực dưới sự dẫn dắt của tám vị thống lĩnh tạo thành một thanh kiếm màu vàng dài hàng trăm thước.

Đây chính là Thuật Hợp Kích mà toàn bộ những người chấp pháp của Chấp Pháp Đường có được. Tất cả bọn họ đều đồng loạt ra tay.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.