Chương trước
Chương sau


Diệp Thiên vẫn mỉm cười: “Chuyện giữa mẹ và nhà họ Thi đã kéo dài hai mươi năm rồi, đã tới lúc phải giải quyết rồi!”

“Hôm nay con để bọn họ trói chính là vì muốn xem rốt cuộc có bao nhiêu người muốn lấy mạng của chúng ta để còn rửa sạch mối ân oán này!”


“Rửa sạch ân oán sao?”, Thi Tú Vân nghe thấy vậy bèn nói: “Thiên, dù con muốn rửa sạch ân oán thì cũng nên để mẹ cùng chiến đấu với con chứ không phải chịu khuất phục như thế này chứ!”

“Giờ con bị trói bởi Khổn Tiên Tác, dù là chân lực hay là thần năng thì cũng đều không thể thi triển, tới khi đó trưởng lão muốn lấy mạng con thì con lấy gì ra để phản kháng đây?”

Diệp Thiên nghe thấy vậy thì biết được nỗi lo lắng của Thi Tú Vân, cậu chỉ cười thản nhiên và đưa bàn tay ra.

“Mẹ, con mất đi Phệ Thiên Huyền Khí, lực tinh thần của con lúc này đúng là bị kiểm soát không thể sử dụng nhưng mẹ đừng quên là con tới tiểu thế giới bằng cách nào!”

“Hả?”, Thi Tú Vân co đồng tử và lập tức phản ứng lại.

Diệp Thiên tới tiểu thế giới, không hề sử dụng pháp bảo của Đại Thiên Cung mà là chiến thắng lực không gian rồi xông vào. Nếu không có một cơ thể đủ mạnh thì không thể nào làm được điều đó.

Lúc này Diệp Thiên đã mất đi lực tinh thần và chân lực nhưng sức mạnh của cơ bắp thì vẫn chưa từng động tới.

“Lẽ nào, đây chính là con át chủ bài của Thiên sao?”

Thi Tú Vân bỗng dao động, bà còn chưa kịp suy nghĩ thì bỗng có một bóng hình từ trên không trung đáp xuống bên rìa của đài hành hình.

Khói bay tứ tung, giữa đám khói hiện ra một thanh kiếm cực lớn màu đen toàn thân và phát ra ánh sáng thần bí.

“Kiếm Tử Hình!”

Thi Tú Vân nhìn vũ khí truyền thừa của nhà họ Thi thì đôi mắt càng trở nên lạnh lẽo hơn.

Thanh kiếm Tử Hình này dùng để trừng trị những người bất trung hoặc bán đứng nhà họ Thi. Nó sẽ lấy đi sức mạnh của huyết mạch của người đó. Có thể nói là vô cùng tàn nhẫn.

Thi Tú Vân thấy vũ khí này được mời ra thì rõ ràng là họ muốn giết chết Diệp Thiên.

“Thi Tú Vân, cô vẫn nhận ra vũ khí này nhỉ!”

Kiệt trưởng lão mặc áo bào xám, xuất hiện trên võ trường. Nơi ông ta đứng thì tất cả các đệ tử môn nhân đều cúi người hành lễ với vẻ tôn kính.

“Hừ!”

Ông ta ngồi trên ghế thái sư ngay chính giữa võ trường, liếc nhìn Thi Tú Vân với vẻ lạnh lùng.

“Lúc cô và người phàm tục kia quyết định sinh ra tên nghiệt tử này thì đúng ra phải nghĩ tới ngày này rồi mới phải!”
“Lát nữa sẽ do đệ tử giỏi nhất của nhà họ Thi tiến hành hành hình tên nghiệt tử này. Cô có thể thưởng thức. Còn bây giờ chính là khoảng thời gian cuối cùng dành cho hai người rồi đó!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.