Chương trước
Chương sau


Mặc dù đã đạt đến cảnh giới truyền thuyết nhân cấp, nhưng để đối phó với Kiệt trưởng lão thì vẫn chỉ như lấy đá chọi trứng.

Giờ phút này, Diệp Thiên đang ở bên cạnh bà, bản thân bà không sợ đau khổ, nhưng Diệp Thiên đã lặn lội hàng ngàn dặm, trải qua sự dày vò như vậy để tìm bà, sao bà có thể làm tổn thương Diệp Thiên được chứ?


Bà suy nghĩ một chút rồi dùng chân lực của mình truyền giọng nói đến tai của Thi Nhiễm Doanh: "Tiểu Doanh, cả đời cô chưa từng cầu xin ai, hôm nay cô cầu xin cháu đưa anh họ Diệp Thiên của cháu đi, tuyệt đối đừng để những người khác của nhà họ Thi phát hiện ra, có được không?”

Thi Nhiễm Doanh vẫn đang trong trạng thái hỗn loạn, lúc này nghe thấy giọng nói của Thi Tú Vân, cô lập tức hoàn hồn lại, cô liếc nhìn Kiệt trưởng lão với ánh mắt lạnh lùng đang lơ lửng trên bầu trời, ánh mắt nheo lại.

Trong nhà họ Thi, Kiệt trưởng lão chính là một trong những người mà cô sợ hãi nhất, cũng chỉ có ông nội cô mới có thể ngang hàng với Kiệt trưởng lão. Lúc này bảo cô đưa Diệp Thiên rời khỏi đây, đồng nghĩa với việc làm hỏng kế hoạch của Kiệt trưởng lão. Cô thực sự cảm thấy hơi sợ.

Nhưng nghĩ đến việc hai mẹ con Thi Tú Vân và Diệp Thiên đoàn tụ sau một thời gian dài xa cách, cô vẫn nghiến răng và thầm truyền âm đồng ý.

"Thiên à, lát nữa mẹ sẽ ra tay để giữ chân ông ta, Tiểu Doanh sẽ đưa con rời khỏi đây, con đi thẳng đến Mai Thành Nội Môn, mẹ có phương pháp bí mật để thoát thân, sau đó mẹ sẽ tới tìm gặp các con!”

Thi Tú Vân nhận được câu trả lời khẳng định của Thi Nhiễm Doanh thì liền thở phào nhẹ nhõm, sau đó bà truyền âm cho Diệp Thiên rồi lập tức vung lòng bàn tay lên, chân lực tăng vọt, sẵn sàng tấn công Kiệt trưởng lão.

Chính vào lúc bà giơ tay lên, một lòng bàn tay đã đi trước bà một bước, ngăn lại trước mặt bà, đó chính là Diệp Thiên.

Đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của Thi Tú Vân, Diệp Thiên đáp lại bà với biểu cảm rằng bà hãy yên tâm đi, rồi cậu quay sang nhìn Kiệt trưởng lão.

"Kiệt trưởng lão phải không?"

"Vừa rồi ông nói mẹ tôi là tội đồ của nhà họ Thi, cần phải có người đứng ra gánh chịu trách nhiệm này. Mà tôi và em trai tôi chính là người phải gánh vác trách nhiệm. Vậy được thôi!”

"Nếu như hôm nay tôi đã đứng ở đây, để giúp mẹ tôi 'chuộc lỗi', tôi sẽ trở về nhà Thi với ông và chấp nhận sự trừng phạt của các người, thế nào?”

Vẻ mặt của Thi Tú Vân lập tức hoảng hốt, bà vội vàng kéo Diệp Thiên.

“Thiên à, con nói gì vậy?”

“Sao có thể như thế được?"

Diệp Thiên không quan tâm, cậu cười với Thi Tú Vân, nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay bà.

"Mẹ, nếu như đó là 'tội lỗi' của con, tất nhiên con trai phải đứng ra cho họ một lời giải thích!"

Hai chữ cuối cùng, giọng điệu của Diệp Thiên có chút nặng nề hơn, giữa những lời cậu nói, một luồng sức mạnh tinh thần sâu xa như biển truyền xuống cánh tay của Thi Tú Vân, khiến Thi Tú Vân đột nhiên giật mình.

Bà nhìn chằm chằm Diệp Thiên, chỉ thấy sâu trong mắt Diệp Thiên, một tia lửa giận khát máu đang âm thầm bùng cháy!



“Diệp Thiên, con?”
Lực tinh thần cực mạnh thuận theo cánh tay của Thi Tú Vân di chuyển lên trên giống như một cơn sóng dữ khủng khiếp hơn bất kỳ lực tinh thần nào mà bà gặp trước đây khiến bà thất kinh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.