Chương trước
Chương sau

Thi Nhiễm Doanh đảo mắt, tự tin nói: “Thế thì đơn giản quá rồi!”

"Trên dưới nhà họ Thi, to thì kể đến trưởng lão, gia chủ, nhỏ thì đến nô bộc thị vệ, tôi quen hết. Anh muốn tìm ai, chỉ cần nói tên cho tôi biết, tôi lập tức mang người đó ra cho anh!”

"Ồ?"


Diệp Thiên thấy vậy càng cảm thấy thú vị, lúc này cậu cũng thu lại vẻ mặt lãnh đạm, giữa đôi lông mày hiện lên vẻ bình thường.

"Người tôi đang tìm tên là Thi Tú Vân, không biết cô có quen không?”

"Thi Tú Vân?”

Thi Nhiễm Doanh vừa nghe xong, lông mày khẽ cau lại, sững sờ một lúc.

" Thi Tú Vân?"

Cô lẩm bẩm, cảm thấy hơi kỳ lạ: "Cái tên mà anh nhắc đến tôi cũng thấy quen quen, nhưng nhất thời chưa nghĩ ra rốt cuộc là ai, để tôi nghĩ xem đã!”

Diệp Thiên chống tay đứng ở bên cạnh cũng không vội, một lúc sau, hai mắt Thi Nhiễm Doanh đột nhiên mở to kinh ngạc.

"Trong toàn bộ gia tộc họ Thi, chỉ có một mình Thánh nữ nhà họ Thi chúng tôi, cũng chính là cô của tôi tên là Thi Tú Vân, người mà anh muốn tìm là bà ấy sao?”

Ánh mắt Thi Nhiễm Doanh không khỏi lộ ra vẻ ngạc nhiên, Thi Tú Vân chắc chắn là sự tồn tại đặc biệt nhất trong gia tộc họ Thi, và đó cũng là chủ đề cấm kỵ mà hầu hết mọi người trong gia tộc họ Thi đều không dám nhắc tới.

Diệp Thiên đến nhà họ Thi để tìm bà ấy ư?

Nghĩ đến đây, trong lòng cô gái càng ngày càng cảm thấy kỳ quái, Diệp Thiên hoàn toàn xa lạ, cô có thể chắc chắn rằng anh không phải người nhà họ Thi, nhưng tại sao Diệp Thiên lại đi tìm Thi Tú Vân?

"Anh là ai?"

Dấu hiệu cảnh giác trong lòng đột nhiên dâng lên, thân thể đột nhiên căng thẳng, chân lực trong cơ thể cô gái cũng lập tức vận hành, cô gái nắm Huyết Như Ý trong tay: "Anh muốn tìm cô của tôi rốt cuộc có mưu đồ gì?”

Nhìn thấy Thi Nhiễm Doanh như vậy, Diệp Thiên không khỏi mỉm cười lắc đầu, cảm thấy rất thú vị.

"Cô nhóc, cô cảnh giác như vậy, cô cảm thấy có tác dụng hay sao?”

"Nếu tôi thật sự muốn ra tay với cô, cho dù cô có dốc toàn bộ sức lực cũng không đỡ nổi một chiêu đâu!”

Cậu đã mất kiên nhẫn đôi co với cô gái này, vừa định quay người rời đi thì một tia sáng kỳ lạ lóe lên từ búi tóc của Thi Nhiễm Doanh, khiến ánh mắt Diệp Thiên ngưng lại.

Khoảnh khắc tiếp theo, cậu đột nhiên tiến lên một bước, trước khi Thi Nhiễm Doanh kịp phản ứng, lòng bàn tay của Diệp Thiên đã chạm đến đỉnh đầu cô, cậu lấy ra một vật từ giữa mái tóc của cô, đó là một chiếc kẹp tóc đơn giản nhưng tinh xảo.

Chất liệu của chiếc kẹp tóc chỉ là chất liệu ngọc bích tương đối quý giá, cũng không phải là bảo vật quý hiếm, Diệp Thiên cầm trong tay nhưng ánh mắt lập tức thay đổi.

Bởi vì chủ nhân ban đầu của chiếc kẹp tóc này là Thi Tú Vân.

Thi Tú Vân đã đeo chiếc kẹp tóc này được tám năm, nhưng vào lúc này, chiếc kẹp tóc này lại xuất hiện giữa mái tóc của Thi Nhiễm Doanh.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.