Chương trước
Chương sau
Nghe câu nói nửa đùa nửa thật của Diệp Thiên, La Thanh Chỉ lập tức tươi cười, nỗi lo trong lòng tan biến.

Diệp Thiên thể hiện ra thực lực càng mạnh, cô ấy lại càng lo lắng một ngày nào đó sẽ không gặp được Diệp Thiên nữa, khoảng cách giữa cô ấy và Diệp Thiên sẽ kéo dài vô tận. Nhưng bây giờ, biểu hiện của Diệp Thiên đã xua tan nỗi lo của cô ấy.

Diệp Thiên vẫn là “kẻ bị bỏ đi” có hơi ngờ nghệch, còn cô ấy vẫn là “cô hai” trong lòng Diệp Thiên.


“Đúng rồi!”.

Diệp Thiên bỗng nhiên nhớ tới “cảnh giới truyền thuyết địa cấp” mà Hắc Ma Giáo Chủ nhắc tới trước kia, cậu nhìn về phía La Không Nhàn: “Gia chủ La, tôi muốn biết cái gọi là “cảnh giới truyền thuyết địa cấp” có nghĩa là gì? Đó cũng là cảnh giới truyền thuyết sao?”.

La Không Nhàn nghe thấy câu hỏi của Diệp Thiên, cảm thấy nghi hoặc: “Diệp đại nhân, cậu không biết “cảnh giới truyền thuyết địa cấp” sao?”.

Hai chị em nhà họ La cũng vô cùng bất ngờ, nhìn Diệp Thiên với ánh mắt quái dị. Chuyện này người ở tiểu thế giới đều biết, sao Diệp Thiên lại không biết?

Diệp Thiên không hề che giấu, lập tức lắc đầu: “Không dám giấu mọi người, tôi không phải là người của tiểu thế giới, cho nên không biết “cảnh giới truyền thuyết địa cấp” là sao”.

“Cái gì?”.

Ba bố con nhà họ La lập tức kêu lên kinh ngạc.

Diệp Thiên không phải là người của tiểu thế giới?

Ba người đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ kinh hãi tột độ trong mắt người kia.

Một lúc lâu sau, ba người mới hoàn hồn lại. La Thanh Chỉ thân thiết với Diệp Thiên nhất, nghiêm giọng hỏi: “Anh nói anh không phải người của tiểu thế giới, lẽ nào anh từ giới thế tục đến?”.

“Phải!”.

Diệp Thiên gật đầu: “Tôi đi từ lối đi lớn nhất giữa giới thế tục và tiểu thế giới vào đây, trong lúc đó bị dòng chảy rối không gian làm bị thương nặng. Lúc cô gặp tôi ở Sâm Hải Mật Lâm, tôi vừa mới hồi phục từ trạng thái bị thương nặng”.

Những lời Diệp Thiên nói làm ba người hóa đá hoàn toàn, không nói nên lời.

Bọn họ là người ở tiểu thế giới, đương nhiên biết người ngoài đến tiểu thế giới cần phải trải qua những gì. Diệp Thiên lại cứng rắn chống chọi với dòng chảy rối không gian, vượt qua lối đi từ giới thế tục vào tiểu thế giới, đó phải là cảnh tượng chấn động lòng người đến mức nào?

Đừng thấy Diệp Thiên nói nghe hời hợt mà lầm, bọn họ hiểu rất rõ, chắc chắn Diệp Thiên đã chịu đựng những tổn thương khó mà tưởng tượng trong dòng chảy rối không gian, chẳng khác nào chạy đua với cái chết, bất cứ lúc nào cũng có thể bị khuấy thành mảnh vụn. Nhưng Diệp Thiên lại xuyên qua lối đi thành công, hơn nữa chỉ trong vòng mấy ngày ngắn ngủi đã khôi phục hoàn toàn.

Bọn họ không thể tưởng tượng, từ lúc nào giới thế tục lại xuất hiện một nhân vật quái dị khủng khiếp đến vậy?

Ba người đều chấn động, La Thanh Hàm xuất thân từ Tứ Tượng Tông không nhịn được lẩm bẩm.

“Người của giới thế tục đã mạnh đến mức này rồi sao?”.

“Chỉ mới một ngày trước, trong nội bộ sáu tông Huyền Môn lan truyền rằng có một người đã giết chết trưởng lão Lư Tịnh Trai của Tam Nhất Môn, làm bị thương trưởng lão Lạc Thiên Long của Long Tượng Tông!”.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.