Hôm nay vốn định gặp lúc La Thanh Chỉ đang lạc đàn nên muốn tiến hành săn lùng và tiêu diệt La Thanh Chỉ, không ngờ Lăng Phong tới chi viện nhanh như thế.
“Hừ!”
Nghĩ đến đây, hắn “hừ” một tiếng.
“Lăng Phong, sớm muộn gì cũng có ngày tôi “thỉnh giáo” riêng mình cậu, hôm nay tạm thời đến đây thôi!”
Nói xong, hắn ta phất tay, các sát thủ còn lại của Hắc Ma Giáo đồng loạt tản ra. Chúng cũng biến thành một luồng sáng màu đen, lao vọt về phía chân trời xa.
Thấy Tần Hạo đã lùi đi, Lăng Phong mới đáp đất để nhặt kiếm, sau đó hắn nhìn về phía La Thanh Chỉ đầy quan tâm, dịu dàng hỏi: “Thanh Chỉ, cô không sao chứ?”
La Thanh Chỉ xua xua tay, ôm quyền hồi lễ với Lăng Phong: “May mà có Lăng sư huynh kịp thời chạy tới, Thanh Chỉ xin đa tạ!”
Nghe tới “Lăng sư huynh”, biểu cảm của Lăng Phong cứng lại, nhưng nhanh chóng khôi phục trạng thái bình thường. Hắn thích tính cách thanh lãnh của La Thanh Chỉ, người con gái như thế mới khiến cậu cả Lăng Phong có cảm hứng chinh phục.
Hắn đang định nói thêm vài câu với La Thanh Chỉ thì La Thanh Chỉ đột ngột quay người, ôm quyền, quỳ một chân xuống đất, hướng về bầu trời mà nói.
“Đa tạ tiền bối ra tay cứu giúp, Thanh Chỉ ghi nhớ đại ân, mong tiền bối hiện thân cho Thanh Chỉ được gặp!”
Thời khắc ấy, mặt mũi Lăng Phong biến sắc!
“Đa tạ tiền bối ra tay cứu giúp, Thanh Chỉ ghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350726/chuong-2449.html