Đôi mắt hắn ánh lên vẻ kiên định, giờ không còn vẻ oán hận nữa mà chỉ còn sát ý hừng hực.
“Ba tháng sau chính là ngày chết của Diệp Lăng Thiên, tới khi đó thì dù có bị tổn thất cũng phải chôn sống cậu ta!”
Trong khách sạn Lăng Thiên, tại một căn phòng tổng thống, Diệp Thiên cùng ba cô gái Cố Giai Lệ đang thức thức bữa tối sau cuộc đại chiến.
Mặc dù Lâm Hiểu Nguyễn không thân với Cố Giai Lệ và Tiếu Văn Nguyệt nhiều nhưng tình giữa những cô gái thì cũng chỉ cần vài câu nói là đã trở nên thân thiết rồi.
“Anh Diệp Thiên, chuyện về người siêu nhân xanh lam ở Kim Lăng có lẽ đã truyền khắp nơi rồi, anh nói xem lát nữa chúng ta ăn cơm xong ra ngoài được có bị bao vây không?”
Cố Giai Lệ gắp cho Diệp Thiên một miếng thức ăn và trêu đùa.
Diệp Thiên chưa kịp phản ứng thì Tiếu Văn Nguyệt đã bụm miệng cười: “Nhưng cũng cần phải có người dám chứ? Có ai mà không biết sự lợi hại của người siêu nhân ánh sáng xanh đâu?”
Ai mà dám ngăn Diệp Thiên?
Lâm Hiểu Nguyễn cũng phụ họa: “Đúng vậy, chúng ta nâng ly, chúc mừng đại anh hùng Diệp Lăng Thiên của chúng ta nào!”
Ba cô gái nhìn nhau, đồng thời nâng ly. Diệp Thiên mỉm cười, đang định uống cạn với ba cô gái thì lúc này cậu nhận được điện thoại của nhà họ Diệp ở thủ đô.
Người gọi tới là Diệp Tinh: “Anh ơi, thông tin trận chiến của anh ở Kim Lăng đã truyền khắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350699/chuong-2422.html