Hắn chưa nói xong, mặt của Ogle đã đỏ bừng, miệng ông ta phun ra một ngụm máu tươi, nhuộm đỏ mặt đất của lâu đài.
“Phụt!”
Ogle phun ra một ngụm máu tươi với khuôn mặt tái mét và bước chân loạng choạng
Desura bên cạnh vừa dứt lời, nhìn thấy cảnh tượng đó thì co đồng tử.
“Mẹ kiếp…”.
Ogle phất tay, lập tức điều chỉnh lại nhịp thở. Từng luồng sức mạnh màu đen dâng lên trong không gian tạo thành một vùng khí tinh thuần và hút vào vùng ngực Ogle giống như đang giúp cơ thể được nuôi dưỡng và giúp vết thương hồi phục nhanh hơn.
“Nhát kiếm lợi hại quá!”
Nghĩ tới nhát kiếm ở Kim Lăng của Diệp Thiên thì Ogle vẫn còn cảm thấy sợ hãi.
Người khác cho rằng Ogle chỉ bị đứt cánh tay để trả giá cho việc biết được sức mạnh thật sự của Diệp Thiên mà không hề biết rằng nhát kiếm đó, Ogle không chỉ bị đứt cánh tay mà kiếm ý của cậu còn xâm nhập vào cả lục phủ ngũ tạng, khiến nội tạng của Ogle bị thương.
Trước đó Ogle đuổi theo Desura tới đây với thương thế rất nặng, ông ta cố gắng kìm nén lại nhưng giờ thì đã không thể.
Desura đứng ngây tại chỗ, lúc này thì hắn đã hiểu vì sao Ogle nói rằng kiếm quang cầu vồng của Diệp Thiên đã đạt tới tuyệt pháp của tu tiên. Trận chiến này hắn có thua cũng không oan.
“Lẽ nào mối thù thân xác này không thể trả được sao?”
Hai người là bạn thân lâu năm, Desura nhìn Ogle với vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350697/chuong-2420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.