“Đa tạ Diệp tiên tha cho nhà họ Hứa chúng tôi!”
Cháu trai bị giết nhưng vẫn phải cảm ơn người xuống tay, trong lòng mọi người đều dâng lên niềm phấn khích không thể giải thích được, đây chính thực lực của người có sức mạnh vô song.
Nắm giữ sức mạnh như vậy, trong thiên hạ to lớn này, làm gì có ai không sợ chứ?
Lâm Triệu Đông nhìn thấy cảnh này không nói lời nào, thậm chí không dám nhìn thẳng Diệp Thiên, ông ta thầm hối hận trong lòng, vừa rồi tại sao lại không chú ý đến cháu gái mình, mà chỉ lo nói xấu Diệp Thiên, bây giờ, ông ta đã bỏ qua cơ hội kết bạn với một anh hùng tuyệt thế như vậy, đối với nhà họ Lâm mà nói, chính là được một mất mười.
Diệp Thiên không để ý đến những người khác, cậu gật đầu với Cố Giai Lệ, Tiếu Văn Nguyệt, Lâm Hiểu Nguyễn, sau đó nở nụ cười hiền hòa.
Ba cô gái vội vàng vây quanh, hỏi xem Diệp Thiên có bị thương hay không, trong ánh mắt hiện lên vẻ lo lắng, họ nhìn thấy không ít những cô gái yêu kiều, đang cực kỳ hâm mộ, chỉ hận không thể hoán đổi vị trí với bọn họ, để kéo gần khoảng cách với Diệp Thiên.
Mà Nhân Nhân trước đây đã gọi Diệp Thiên là “đồ cặn bã” lại đứng sững sờ tại chỗ, trong lòng cảm thấy như đánh đổ một lọ ngũ vị hương (ý chỉ trong lòng có nhiều loại hương vị chua, cay, đắng, mặn, ngọt xen tạp, trong lòng rất khó chịu, cảm giác rất không thoải mái),nhất thời không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350695/chuong-2418.html