Chương trước
Chương sau

Khi cậu đuổi kịp trái tim Huyết tộc, đang chuẩn bị ra tay huỷ diệt, một bóng đen bất ngờ lướt qua với tốc độ còn nhanh hơn cả cậu, luồng sức mạnh rất lớn bất ngờ ập tới, khí thế vô cùng đáng sợ, ngay cả Diệp Thiên cũng phải run lên trong lòng, chỉ đành từ bỏ việc giết chết Huyết tổ, đưa tay lên chắn trước mặt.

“Binh!”


Kinh lực đáng sợ lao tới, đánh vào nắm đấm của Diệp Thiên, cơ thể Diệp Thiên hơi khựng lại, sau đó bị thổi bay về phía sau khoảng mười thước. Còn trái tim Huyết tộc tranh thủ cơ hội, trốn mình vào không trung, không còn thấy tông ảnh.

Diệp Thiên từ bỏ việc truy sát. Lúc này, trước mặt cậu xuất hiện một bóng hình to lớn, một người sói bị cụt tay lớn cỡ ngọn núi nhỏ, cả người toàn lông lá, mặt mũi hung tợn, trông vô cùng đáng sợ đang đứng chặn đường của Diệp Thiên.

“Ông là ai? Tại sao lại cản đường tôi?”

Diệp Thiên hơi nheo mắt, sát khí cuồn cuộn trong ánh nhìn.

Vốn cậu chỉ thiếu một bước là có thể giết chết Huyết tổ để đề phòng hậu hoạn.

Nhưng chính một bước này lại bị tên người sói ở trước mặt cản lại, sao cậu có thể không tức giận chứ?

Người sói khổng lồ nhanh chóng thu mình, sau đó hoá thành một ông già cụt tay, đứng đối diện với Diệp Thiên.

Cánh tay bị cụt của ông ta là do Diệp Thiên dùng Chân Võ Tiệt Thiên Kiếm chém đứt ở trước đó. Lúc này, miệng vết cắt đột nhiên rung động, sau đó máu thịt bắt đầu trồi lên, chỉ trong nháy mắt cánh tay đã khôi phục được hơn nữa.

Ông già không để ý đến cánh tay bị đứt của mình, chỉ nhìn chăm chăm Diệp Thiên, mỉm cười.

“Già là, Ogle Lemus!”

“Cậu có thể gọi tôi là Lang tổ vùng đất tuyết!”



“Lang Tổ vùng đất tuyết?”

Ánh mắt Diệp Thiên hơi híp mắt, toát ra sát khí cuồn cuộn.

“Ông là tộc người sói của vùng đất tuyết?”

Diệp Thiên cũng từng nghe nói đến Lang tộc ở vùng đất tuyết, đây là dị tộc lớn mạnh khác được giáo đình phương Tây xếp vào loại dị biệt cùng với Huyết tộc, Lang tộc vùng đất tuyết khi thành niên thì mắt của họ sẽ như máu, đầu sói nhân người, chạy như bay, móng vuốt sắc nhọn có thể dễ dàng cắt nhỏ thép.

Mà Lang tộc vùng đất tuyết trước mặt này lại có thể vượt qua hư không, đỡ lấy một kiếm ý chí Chân Võ của cậu bằng móng vuốt thú, thực lực của ông ta tuyệt đối được xem là bậc nhất trong Lang tộc vùng đất tuyết, đây là một sự tồn tại đáng sợ cùng cấp bậc với Nachzehrer của Huyết tộc.

“Không ngờ Đế Vương Bất Bại nổi tiếng khắp thiên hạ cũng nghe nói đến chủng tộc của tôi”.

Cánh tay bị đứt của ông lão đã gần như sắp khôi phục hoàn toàn, ông ta nhìn Diệp Thiên như thể không có oán hận và cảm xúc khác, chỉ như đang đối mặt với một người bạn cũ đã lâu không lâu.
“Diệp Lăng Thiên, tôi chưa từng nghĩ con người lại có thể làm được đến mức này, ngay cả con dơi kia cũng không phải là đối thủ của cậu, võ giả ở loài người đã đứng ở cảnh giới trước giờ chưa ai có thể đạt đến, cậu đã vượt xa trình độ thánh hiền ở thời cổ xưa rồi”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.