Chương trước
Chương sau


“Nếu anh ấy đã ở đây, vậy mọi chuyện cứ để anh ấy xử lý đi!”

“Nói cách khác, nếu ngay cả anh ấy cũng không xử lý được, chúng ta có đông người tới mấy, nghĩ ra nhiều cách tới mấy cũng vô dụng!”

“Anh ấy?”, chàng lính trẻ cảm thấy hồ đồ: “Tham mưu Lâm, cô đang nói ai vậy?”


Lâm Trạch Nhu giơ tay lên, chỉ về phía bóng người đang toả luồng sáng màu xanh lam trên bầu trời.

“Là anh ấy!”

Dứt lời, Lâm Trạch Nhu quay người, hô lớn với đội quân ở đằng sau.

“Các tân binh của Nam Long Nhận, đứng thẳng lưng lên cho tôi, mở to mắt của mọi người ra nhìn cho rõ trận chiến đang diễn ra trên bầu trời kia!”

“Đó chính là tổng giáo quan mà các cậu đã ngưỡng mộ bao lâu. Tất cả hãy mở to mắt ra nhìn cho rõ, tổng giáo quan chém kiếm diệt ma, bảo vệ tổ quốc như nào đi!”

“Tổng giáo quan?”, nghe thấy Lâm Trạch Nhu nói xong, toàn bộ đội quân bỗng như sôi sục.

Bất kể là con trai hay con gái, tất cả đều đứng thẳng lưng, ngước mắt nhìn chăm chăm vào bóng người màu lam trên không trung, trong ánh nhìn tràn ngập sự hưng phấn.

Từ ngay ngày đầu tiên khi gia nhập Nam Long Nhận, tất cả bọn họ đều tôn kính tổng giáo quan như thần linh, luôn muốn gặp một lần để mong nhận được chỉ dẫn. Còn lúc này, người tổng giáo quan giống như một tín ngưỡng kia đang có trận đại chiến ở trên trời, chẳng ai muốn bỏ qua lần “kiến tập” này cả.

Trên trời, Nachzehrer đã hiện nguyên hình Huyết tổ, lần nữa hoá thành cơ thể khổng lồ, hai cánh tay bị Diệp Thiên chặt đứt cũng lành trở lại, nhưng trên cơ thể hắn vẫn còn nhiều vết thương rỉ máu do Chân Võ Tiệt Thiên Kiếm gây ra.

“Khốn khiếp, loài người nhỏ bé sao lại có sức mạnh như thế chứ?”

Nachzehrer lửa giận bừng bừng nhưng chẳng biết nên làm như nào, hắn đã khởi động sức mạnh Huyết tộc, cộng thêm cơ thể gần như bất tử của mình nhưng không thể phá vỡ được lưới kiếm của Diệp Thiên.

Mỗi lần Diệp Thiên vung kiếm, trên người hắn sẽ lại có những vết máu xuất hiện, đến cuối cùng sức mạnh Huyết tộc cũng không thể giúp cơ thể hắn phục hồi.

“Có lẽ, thần linh cũng không phải bất bại!”

Đôi mắt Diệp Thiên lạnh như nước hồ mùa thu, cậu bất ngờ giơ tay lên, chém ngang thanh cổ kiếm trước ngực.

Ánh sáng cầu vồng như một dòng nước tuôn ra từ bàn tay Diệp Thiên, cuối cùng bao quanh toàn thân cậu, một luồng sáng cầu vồng xông thẳng lên trời, xuyên qua chín tầng mây.

“Nếm thử sức mạnh của loài người đi!”

“Chân Võ Chi Ý!”

Trong nháy mắt, trời đất tối sầm lại, chỉ còn phản chiếu mỗi ánh sáng cầu vồng.

Cơ thể khổng lồ của Huyết tổ dần dần tan ra dưới ánh sáng cầu vồng!







Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.