Chương trước
Chương sau



Trong không khí, hàng loạt tiếng động nhỏ vang lên, trước ánh mắt bao người, từng dòng máu đỏ tuôn ra từ cơ thể Diệp Thiên, chỉ trong thoáng chốc, toàn thân Diệp Thiên đã nhuộm đầy máu tươi.

“A!”


Tiếu Văn Nguyệt và Cố Giai Lệ lập tức kinh ngạc hô lên, vô cùng hoảng sợ.

Bọn họ đã từng nhiều lần nhìn thấy Diệp Thiên đấu với người khác, nhưng chưa từng xuất hiện tình huống như vậy bao giờ, mặc dù cậu luôn gặp nguy hiểm nhưng bọn họ chưa từng nhìn thấy cậu bị thương đến đẫm máu đến như vậy.

Nhưng bây giờ, Diệp Thiên chỉ vừa mới giao chiến với thanh niên phương Tây anh tuấn đến mức gần như tà dị này, mà toàn thân đã đẫm máu, chuyện này chắc chắn chưa từng có.

“Tướng Diệp!”

Con ngươi Lưu Kiến Bang cũng không nhịn được co lại, vô cùng kinh ngạc.

Thực lực của Diệp Thiên, bọn họ không thể phán xét, nhưng có thể dùng sức của một người mà sánh vai với các cường quốc đương thời, đọ sức với vũ khí quân sự hiện đại hóa, trấn áp tổ chức người bảo vệ của bốn nước còn lại, được tôn là một người đương thời, đây chắc chắn không phải hư danh.

Nhưng bây giờ, trước sau chưa đến hai mươi phút mà Diệp Thiên đã bị thương, đối thủ trước mắt kia, tu vi thực lực rốt cuộc đáng sợ đến nhường nào chứ?

Đừng nói là bọn họ, ngay cả bản thân Diệp Thiên cũng cảm thấy có chút khó tin.

Lúc này cậu vẫn chưa sử dụng Phệ Thiên Thánh Thể, nhưng cũng gần như đạt đến toàn bộ trạng thái Phệ Thiên Chi Thể như thông thường, hoàn toàn có thể chống chọi được với đạn bọc thép, thậm chí tay không cũng đỡ được lưỡi đao thần binh mà không bị thương gì.

Nachzehrer chỉ là đẩy nhẹ nắm tay, đã đồng thời khiến toàn thân cậu bị rạn nứt, biến thành vô số vết thương, tình huống như vậy, kể từ khi cậu xuất đạo đến nay, trải qua mười mấy trận chiến lớn nhỏ cũng là lần đầu tiên gặp phải.

“Hừ!”

Nachzehrer chân đạp không, nắm đắm vẫn dừng lại trên một sợi chỉ đỏ máu, nhếch miệng mỉm cười.

“Đây là khúc cuồng tưởng của Huyết Sắc Man Đà tôi, chỉ là nhịp điệu đầu tiên mà cậu đã vết thương đầy người, khúc cuồng tưởng này của tôi có tổng cộng bảy mươi mốt nhịp, cậu còn có thể đỡ được mấy lần?”

Mặc dù Diệp Thiên là người xuất chúng trong những võ giả loài người, thậm chí là dựa vào sức lực một mình mình mà tu luyện ra được chân lực chỉ có tu tiên mới thể sở hữu được, nhưng đối với nhân vật cấp bậc như hắn mà nói, thì chẳng qua cũng chỉ là bình thường mà thôi.

Lúc hắn xưng hùng ở phương Tây, dù là tiên tu thì hắn cũng có thể nói giết là giết, Diệp Thiên cũng chỉ là võ giả loài người, thì sao có thể khiến hắn xem trọng?

Nếu không phải Diệp Thiên khiến thuộc hạ của hắn- Huyết Sứ Liên Pháp bị trọng thương, rồi lại phá hủy toàn bộ huyết mạch của Liên Pháp, chẳng khác gì diệt sạch chủng tộc nhất mạch trên địa cầu của hắn, thì hắn cũng sẽ không ra tay mạnh mẽ như vậy, đích thân tự mình đến tìm Diệp Thiên.

Trong mắt hắn, Diệp Thiên chỉ là con kiến nhỏ có thể đè chết bất cứ lúc nào, bây giờ chuyện hắn hưởng thụ chỉ là quá trình giày vò Diệp Thiên đến chết mà thôi, chuyện sống chết của Diệp Thiên cũng chỉ là vấn đề thời gian.

“Ồ?”

Ngay khi hắn vừa dứt lời, đột nhiên vẻ mặt lại thay đổi, vô cùng kinh ngạc.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.