Hứa Bác Nhiên ở cạnh giễu cợt, cho dù lúc trước Diệp Thiên có bản lĩnh và kiêu ngạo đến đâu, nhưng giờ phút này, ngay cả lão gia nhà họ Lâm cũng đứng về phía bọn họ, cho dù Diệp Thiên có quan hệ thân thiết với Lâm Hiểu Nguyễn đi nữa thì hiện tại cũng chẳng thể làm gì được.
"Ông nội, ông đang nói cái gì vậy, Diệp Thiên là bạn tốt của cháu, làm sao ông có thể...", Lâm Hiểu Nguyễn tỏ ra lo lắng, vừa định thuyết phục ông nội, nhưng Diệp Thiên lại giơ lòng bàn tay lên cắt ngang lời cô.
"Ông có phải là ông nội của Tiểu Nguyễn không?"
Diệp Thiên nhướng mắt nhìn Lâm Triệu Đông, sau đó lắc đầu nhẹ: "Ông chỉ vừa mới đến đây, sự việc còn chưa rõ mà đã đứng ra kết luận như vậy, nói nhảm hết cái này đến cái kia, thật nực cười!"
"Là một người đứng đầu nhà họ Lâm như ông, chẳng trách lại khiến gia tộc lụi bại nhanh như vậy!"
"Tên nhóc, cậu nói cái gì?"
Ngay khi Lâm Triệu Đông nghe xong, sự tức giận lập tức trào lên trong mắt ông ta.
Hiện tại nhà họ Lâm đang trên bờ vực phá sản, còn những gì Diệp Thiên nói lại đang đánh vào nỗi đau của ông ta.
"Tôi nói không đúng sao?"
Diệp Thiên hừ lạnh một tiếng: "Đường đường là một đại gia tộc, vậy mà bây giờ lại dựa vào việc hy sinh một cô gái để cứu vãn gia tộc bằng cách liên hôn, một nhà họ Lâm như vậy mà cũng xứng nằm trong top năm đại gia tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350662/chuong-2385.html