Chương trước
Chương sau


“Sở dĩ tôi tạo ra các ông là vì muốn để bốn người các ông thu gom sức mạnh huyết dịch của loài người cho tôi, các ông giết càng nhiều người thì sức mạnh huyết dịch cũng càng nồng đậm”.

“Bây giờ tôi đã thức tỉnh, đã đến lúc trả lại sức mạnh này cho tôi rồi”.


Nachzehrer Desura một tay để ra sau lưng dường như chỉ đang kể lại một câu chuyện gia đình thường ngày, giữa hai hàng mày không hề có sự thay đổi biểu cảm nào.

Cơ thể Lenfa trước mặt ông ta dần co rút lại, cuối cùng biến thành một giọt máu chỉ có một tấc, bị Nachzehrer Desura nuốt xuống.

Khoảnh khắc cuối cùng của sinh mạng, cuối cùng ông ta cũng đã hiểu ý nghĩa của bốn Huyết Sứ, họ không chỉ là người đại diện Huyết Tổ để lại ở giới thế tục mà đồng thời cũng là nguyên liệu dinh dưỡng cung cấp cho hắn khi Huyết Tổ thức tỉnh.

Trước khi ông ta đến đây, người sáng lập ba gia tộc còn lại của huyết tộc đã bị Nachzehrer Desura hấp thụ.

Nachzehrer Desura hấp thụ Lenfa xong, cả người được bao bọc bởi một vầng sáng màu đỏ, hào quang đẫm máu lan tỏa tứ phía, trên lâu đài Desura, mây mù chia cắt, lốc xoáy cuồn cuộn.

“Chất dinh dưỡng rất tốt, không uổng công để bốn người họ phát triển ở thế tục hàng trăm năm”.

Nachzehrer lộ rõ ​​vẻ mãn nguyện, bất cứ nơi nào hắn nhìn đến, cho dù là chim thú, rắn, côn trùng, chuột và kiến ​​đều nổ tung thành máu.

Hắn hoàn toàn mặc kệ điều đó, trong mắt hiện lên ánh sáng màu đỏ máu.

“Võ giả Hoa Hạ họ Diệp sao? Tốt lắm, dám khiến Huyết Sứ của tôi bị thương, nếu đã thế thì đích thân tôi sẽ đi gặp “thiên tài” xuất hiện sau một nghìn năm của Trái Đất là cậu”.

Giữa lòng bàn tay hắn xuất hiện một vòng xoáy màu xanh, chính là Phệ Thiên Huyền Khí của Diệp Thiên.

Hắn cong môi nở nụ cười tà ác.

“Tìm được cậu rồi”.

Ngay sau đó hắn giương đôi cánh ra như thể côn bằng lao ra biển lao vào không trung bay thẳng về hướng Đông.



Huyết tổ xuất hiện, thế giới đổi thay, đối với chuyện này, Diệp Thiên chỉ có chút xíu cảm ứng, nhưng cũng không hề hay biết chuyện ở Tây Âu, lại càng không biết, một kẻ địch trước nay chưa từng có đang tìm đến cậu.

Ở lại thủ đô với Hoa Lộng Ảnh năm ngày, các hạng mục công việc của nhà họ Diệp cũng đã được phục hồi ổn định, lần nữa trở lại quỹ đạo bình thường, mà cậu, còn phải đi thực hiện hứa hẹn khi tỉnh lại ở đảo Gilbert Thái Bình Dương lúc trước.

Không vì điều gì khác, ít nhất cũng vì hai cô gái không ngại gian khổ đến vùng biển sóng lớn dữ dội tìm kiếm mình.

Cậu bấm số điện thoại của Tiếu Văn Nguyệt, rất nhanh đã có người bắt máy, Diệp Thiên còn chưa nói chuyện, giọng nói lo lắng của Tiếu Văn Nguyệt đã truyền đến.

“Anh trở về rồi sao?”

Diệp Thiên ôn hòa nói: “Vừa về Hoa Hạ được năm ngày!”





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.