Chương trước
Chương sau
Trên đỉnh Tuyết Sơn mênh mông, một toà cung điện lơ lửng trên đỉnh núi, toả ra hơi thở cổ xưa thần bí.

Những khu vực bị băng tuyết phủ kín như Tuyết Sơn hẳn là nơi ít người đặt chân đến, gần như không ai bước tới, nhưng lúc này, khắp nơi trên Tuyết Sơn lại người người đông đúc, bầu trời xung quanh Tuyết Sơn cũng có từng bóng người đứng trên không, ai ai cũng khí thế mạnh mẽ, chấn động đất trời.


Chỉ tính toán sơ sơ thì lúc này xung quanh Tuyết Sơn, ít nhất cũng có không dưới mấy nghìn người tụ tập.

Mà ở nơi này, không thuộc về giới thế tục, mà là tách khỏi bên ngoài giới thế tục.

Nơi này, thuộc về tiểu thế giới, hơn nữa còn là đỉnh núi cao nhất tại trung bộ tiểu thế giới - Núi Vạn Giới! Trước cửa cung điện lơ lửng trên đỉnh núi Vạn Giới có hai chữ mạ vàng lớn, lấp lánh ánh sáng huyền diệu, khiến người nhìn chói mắt.

Đại Thiên! Cung điện này là thánh địa đứng đầu do bốn môn của tiểu thế giới công nhận, tên là Đại Thiên Cung! Đại Thiên Cung vốn không thuộc phạm vi bốn môn của tiểu thế giới, cũng không nằm trong sáu tông Huyền Môn, mà ở trên sáu tông, vượt trên cả tiểu thế giới.

Nơi này hiện tại đang có rất nhiều người tập trung, bên ngoài Đại Thiên Cung đều là vô số cao thủ thế giới nhớ, tu vi của mỗi người đều trên cả hoàng cấp. Còn về tu vi vương cấp, ngay cả tư cách tiến đến gần núi Vạn Giới cũng không có, chỉ có thể từ xa ngóng trông.

Một tiếng hô hào vang lên to rõ, truyền khắp bốn phương, truyền đến từ Đại Thiên Cung, rất nhiều tu sĩ tiểu thế giới đều ngẩng đầu nghiêm túc, nhìn về hướng Đại Thiên Cung, không dám động đậy gì.

Bên trong Đại Thiên Cung, ba mươi sáu trụ đá cao chừng mười mét chống đỡ Đại Thiên Cung, chính đường cung điện rộng lớn khang trang có đặt mười mấy ghế dựa bằng ngọc, những chỗ ngồi này, duy chỉ có người có sức chiến đấu đứng đầu Huyền Môn tiểu thế giới mới có thể tư cách được ngồi.

Trên vị trí thứ hai bên mé gần điện chính, là một ông lão mặc áo Nho đang ngồi nghiêm chỉnh, khí thế bất phàm, chính là Thi Trảm Nguyên đã từng chủ trì trận chiến hoàng cấp ở giới thế tục.

Bên cạnh ông ta, còn có mấy người tuổi tác tầm ông ta, khí thế cũng như vậy, rõ ràng đều là những người có sức chiến đấu đứng đầu của Huyền Môn tiểu thế giới.

“Lần này mọi người đến tiểu thế giới, chưa đánh mà đã lui, rốt cuộc là có chuyện gì?”

“Chẳng lẽ chỉ một võ giả giới thế tục cũng có thể chống đối những tu sĩ đỉnh cao của tiểu thế giới chúng ta sao?”

Một ông lão đội mũ vàng, mặc áo mãng bào bên cạnh Thi Triển Nguyên, chợt liếc mắt sang, giọng điệu chất vấn.

“Đại trưởng lão, ông đây là có ý gì!”

Thi Trảm Nguyên nhíu mày, có phần không vui nói: “Chẳng lẽ ông xem lời Thi Trảm Nguyên tôi nói đây là thêu dệt vô căn cứ hay sao?”

“Cho dù tôi có nói vô căn cứ đi chẳng nữa thì các vị đã cùng đi tới thế tục cũng sẽ thông đồng với tôi, thêu dệt nên chuyện để lừa sáu tông Huyền Môn với tôi sao?”

Ông lão áo mãng bào chính nhân vật đứng đầu là viện trưởng lão nhà họ Thi, đại trưởng lão nhà họ Thi, nắm giữ quyền quyết định đến bảy mươi phần trăm chuyện lớn nhỏ trong nhà họ Thi, có thể xem là quyền cao tận trời, có thể sánh vai với tông chủ của bất kỳ tông nào trong sáu tông Huyền Môn.

Ông ta nghe vậy, lúc này mới hừ mạnh một tiếng, xem như đã tin lời của Thi Trảm Nguyên.

“Nói như vậy, Thi Tú Vân thật sự sinh ra được một thứ đáng kinh ngạc rồi!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.