Chương trước
Chương sau

Với thực lực của Diệp Thiên một năm trước, đương nhiên không thể nào thi triển được một chú sát đáng sợ như vậy, ngay cả hiện tại, Diệp Thiên cũng phải miễn cưỡng mới sử dụng được, ngược lại còn bị phản hệ, làm bị thương nội tạng, cho dù có Phệ Thiên Huyền Khí và Phệ Thiên Thánh Thể tăng cường phục hồi thì cũng phải mất một ngày, nhưng Diệp Thiên lại không hề cảm thấy hối hận.

Hôm nay, ngoại trừ Lenfa, Diệp Thiên đã sử dụng Nhiên Huyết Chi Thuật để nguyền rủa và giết chết một trăm hai mươi tư thành viên của gia tộc Ogli, coi như cũng để cảnh cáo thế giới!




Trong cùng ngày, Diệp Thiên dẫn theo Diệp Tinh và Diệp Vân Long trở về Hoa Hạ, khi đến Hoa Hạ, do chênh lệch múi giờ giữa phương đông và phương tây, nên khi mặt trời vừa ló dạng thì Diệp Tinh và Diệp Vân Long đã đến trước tàn tích của dinh thự nhà họ Diệp, đứng nhìn mặt trời từ từ mọc lên, như thể đã mấy đời.

Tin tức về cái chết của Diệp Thiên giống như một quả bom tấn, làm cho nhà họ Diệp bị giáng một đòn vô cùng lớn, lần này bị Huyết tộc tập kích, suýt chút nữa bọn họ đã bị biến thành huyết nô, nếu như Diệp Thiên không còn sống mà đến kịp, vậy thì bọn họ có thể đã trở thành xác chết biết đi bị người ta sai khiến mất rồi.

Lần đầu tiên bọn họ cảm nhận được sự tồn tại của Diệp Thiên đối với nhà họ Diệp lại quan trọng như vậy.

"Anh cả!"

Diệp Tinh quay đầu nhìn về phía Diệp Thiên, trong lòng thầm thở dài: "Quả nhiên nhà họ Diệp có anh mới thật sự không sợ gì cả!”

Diệp Thiên không biết Diệp Tinh đang nghĩ gì, quét mắt qua đống tàn tích, sau đó điềm đạm nói: "Mặc dù chỗ ở đã bị phá hủy, nhưng trận pháp anh thi triển vẫn còn nguyên!”

"Nhà họ Diệp chỉ cần xây lại đúng chỗ này là được, từ giờ nơi đây đã có trận pháp bảo vệ rồi!"

"Khoảng thời gian này hai ngươi cứ đến khu biệt thự mới xây của Tư Đồ Lạc Tuyết ở đi, những người còn lại của nhà họ Diệp đều đang ở đó!"

Chuyện của nhà họ Diệp coi như kết thúc, lần này không có ai bị thương đã là may mắn lắm rồi.

Đây cũng là một lời cảnh tỉnh cho Diệp Thiên, kẻ thù tiềm ẩn của cậu sẽ còn nhiều hơn nữa.

Ngay khi Diệp Thiên bước tới, Diệp Tinh đột nhiên ngăn cậu lại.

"Anh cả!"

Diệp Tinh bỗng lấy ra một món đồ, đó là một miếng tua kiếm màu vàng nhạt, sau đó đưa cho Diệp Thiên.

"Đây là tua kiếm của Thiến Tuyết, sau khi đưa nó cho em thì cô ấy đã quay trở về Hồ Ngọc Nguyệt!”

"Cô ấy không tin là anh đã chết, cô ấy nói với em nếu anh trở về, thì đưa lại cho anh tua kiếm này, hi vọng anh sẽ đến thăm cô ấy vào buổi lễ kế vị sắp tới!”

"Cô ấy còn nói... nếu anh thực sự chết rồi, vậy thì cô ấy sẽ tu khổ hạnh ở Hồ Ngọc Nguyệt mười năm, sau đó sẽ đi tìm gia tộc VanVleet để báo thù cho anh!"

Diệp Thiên nghe xong, ánh mắt có hơi lóe lên, sau đó liền nghĩ đến cô bé ngỗ nghịch lúc xưa.

"Anh biết rồi!"

Diệp Thiên cầm lấy tua kiếm, sau đó dần biến mất trong con hẻm dưới ánh mặt trời lặn.
Bởi vì Diệp Thiên đã trở về, cho nên đại nạn của nhà họ Diệp đã được giải quyết, tất cả đều diễn ra theo quỹ đạo ban đầu, sau khi Diệp Thiên liên lạc thành công với Tiếu Văn Nguyệt, Cố Giai Lệ và những người quen khác xong, mấy ngày liền đều ở cùng Hoa Lộng Ảnh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.