Chương trước
Chương sau


“Món nợ này của nhà họ Diệp nhất định phải có người bồi thường!”.

Hoa Lộng Ảnh gật đầu, Diệp Thiên lại quay sang nhìn Tư Đồ Lạc Tuyết mặc bộ áo dài.

“Xem như tôi nợ cậu một món nợ ân tình, sau này nếu cậu có chuyện gì, chỉ cần nói với tôi một tiếng, có khó đến đâu tôi cũng sẽ giải quyết giúp cậu!”.


Nói xong, Diệp Thiên hóa thành luồng sáng xanh lam bay vọt lên trời, men theo phương hướng của lưỡi lửa bay về phía xa.

Ở đại lục Tây Âu, bảy bóng người nhanh chóng bay vụt qua, hai trong số họ mỗi gã xách một người trong tay, chính là Diệp Tinh và Diệp Vân Long đã hôn mê.

Tinh thần của Diệp Tinh vẫn còn tỉnh táo, nhưng sức mạnh toàn thân lại bị khống chế, không thể động đậy. Diệp Vân Long thì mặt mày toàn máu, khí tức trên người yếu ớt suy sụp, rõ ràng đã bị thương nặng, ở bên bờ cái chết.

Bảy người nọ lại không quan tâm, chỉ bay về phía lâu đài cổ sâu trong rừng.

“Hừ, Diệp Lăng Thiên, giết người của gia tộc Ogli bọn ta rồi cuối cùng cũng phải trả giá!”.

“Nếu không thể đòi lại từ trên người cậu thì đòi trên người nhà họ Diệp cũng như nhau!”.

Một trong hai người tóc vàng mắt xanh, không ngừng cười khẩy.

Người còn lại cũng cười hùa theo: “Bốn gia tộc lớn ở thủ đô gì chứ, chỉ có mỗi một vương cấp Diệp Vân Long trấn giữ, lấy đâu ra tư cách tranh đấu với gia tộc Ogli chúng ta?”.

“Đợi lần này trở về, luyện chế hai kẻ nhà họ Diệp này thành Huyết nô, để bọn họ chịu sự nô dịch sai khiến của chúng ta suốt đời mới có thể xua tan nỗi đau mất con của tôi!”.

Những kẻ khác nghe vậy cũng cười thành tiếng, lạnh lùng gian ác.

Nhưng bọn họ lại không biết, một vị sát thần tuyệt thế đang không ngừng tiến lại gần bọn họ bằng tốc độ gấp ba lần tốc độ âm thanh.



“Đám tiểu nhân hèn hạ các người!”.

Diệp Vân Long hôn mê bất tỉnh, nhưng Diệp Tinh vẫn giữ được thần trí. Cậu ta nhìn bảy người đang hả hê tự đắc, không kìm được quát khẽ.

“Lúc anh trai tôi còn sống, các người không dám đến xâm phạm nhà họ Diệp, một đám lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn mà còn tự mãn, đúng là chọc người ta cười!”.

“Nếu anh trai tôi còn, các người có dám tấn công nhà họ Diệp không?”.

Cậu ta âm thầm căm hận mình không đủ thực lực, tuy đã đạt đến cảnh giới siêu phàm, nhưng vẫn không thể đối địch với đám vương cấp, hoàng cấp mạnh nhất thế giới này. Ở trước mặt bọn họ, cậu ta chỉ yếu ớt như một đứa trẻ.

“Hừ, nhóc con, gan to lắm!”.

Một trong số họ chính là bá tước Lewis, một trong ba Huyết tộc đã thức tỉnh trong lâu đài cổ của gia tộc Ogli.

Ông ta cười nhạt: “Bây giờ nhà họ Diệp đã bị bọn ta hủy diệt, cậu có nói gì cũng vô dụng!”.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.