Diệp Thiên bước tới, nhìn từ trên xuống.
“Diệp đế vương, xin tha mạng!”
VanVleet Doyle lập tức quỳ rạp dưới đất.
“Gia tộc VanVleet chúng tôi nhất định sẽ dâng cho anh khoản bồi thường đủ lớn. Tôi lấy danh dự của người thừa kế gia tộc VanVleet ra để đảm bảo với anh, từ nay về sau, các đời của gia tộc VanVleet sẽ qua lại thân thiết với anh, không dám vượt quá một bước!”
Cậu ta không biết tại sao Diệp Thiên vẫn còn sống, nhưng lúc này, cậu ta hiểu rõ chỉ có xin tha mới giữ được mạng.
Một khi ra tay sát hại không thành công cao thủ có sức mạnh đáng sợ như Diệp Thiên, điều đó cũng có nghĩa thảm họa sắp ập tới.
“Bồi thường?”
Diệp Thiên cười khẩy một tiếng, đôi mắt lạnh như nước hồ mùa thu.
“Thứ mà Diệp Lăng Thiên này muốn, bản thân sẽ tự mình giành lấy, đâu cần người khác cho?”
“Gia tộc VanVleet các người bắt tay với trại tập trung Chiến Thần để dùng bom phá hủy oxy bức tôi vào đường chết, cậu cảm thấy nhắc đến chuyện đền bù lúc này có tác dụng sao?”
Nghe thế, trái tim VanVleet Doyle hẫng một nhịp, cả người đông cứng, cảm thấy luồng sát khí đang dần bao trùm lấy mình.
Cậu ta vốn nghĩ Diệp Thiên muốn giết mình nhưng ai ngờ đối phương lại xua tay.
“Nhưng cậu yên tâm, hôm nay tôi không giết cậu. Tôi muốn cậu về gia tộc VanVleet, chuyển lời giúp tôi!”
“Nói với đám lãnh đạo gia tộc VanVleet rằng, trong vòng bảy ngày phải giải tán gia tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350589/chuong-2312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.