Chương trước
Chương sau
Mặt VanVleet Doyle cắt không còn giọt máu, liên tục xua tay: “Kế hoạch nhắm vào Diệp Lăng Thiên không phải ý của tôi, tất cả đều do những người lãnh đạo gia tộc của tôi quyết định, cô có giết tôi cũng vô nghĩa”.

“Người của gia tộc VanVleet đều đáng chết!”, lời giải thích của cậu ta không khiến cho biểu cảm của Đàm Băng Băng thay đổi, sự lạnh lẽo trong mắt cô ta càng thêm nồng hơn, bàn tay xinh đẹp giơ lên, kiếm quang lại hiện ra.

“Giết mày xong, tao sẽ tới Hợp Chúng Quốc để trừ khử toàn bộ người nhà VanVleet, báo thù cho anh ấy”.


Dứt lời, cô ta chém một nhát, kiếm quang giáng xuống đầu VanVleet Doyle.

“Coong!”

Khi VanVleet Doyle sắp chết tới nơi, một luồng quyền kinh bỗng lao tới từ bên cạnh, giống như rồng xuất biển, sức mạnh đáng sợ, khiến cho kiếm quang của Đàm Băng Băng bị vỡ vụn.

“Ai?”

Ánh mắt lạnh lẽo của Đàm Băng Băng chuyển động, nhìn sang khoảng không bên cạnh, một ông lão mặc chiếc áo bào màu xám đứng chắp tay sau lưng, vẻ mặt cười như không.

“Ripper, cô phản bội tổ chức nhiều năm, bây giờ đã đến lúc cô phải trả giá rồi”.

“Gia tộc VanVleet có chút giao tình với tôi, tôi nhận uỷ thác của tộc trưởng gia tộc VanVleet tới đây cứu cháu của ông ta, thật không ngờ lại gặp cô. Chỉ có thể nói cô không may mắn mà thôi!”

“Độc Nhãn Long Vương?”, nhìn thấy người bước tới, đồng tử của Đàm Băng Băng co rút lại.

Trước khi đi theo Diệp Thiên, cô ta từng là học trò của sát thủ hàng đầu tổ chức La Võng, còn ông lão mặc áo bào xám đứng trước mặt đây là một trong những sát thủ hàng đầu có danh tiếng như Ẩn Giả Churchill– Độc Nhãn Long Vương!

Chỉ có điều, vài chục năm trước, Độc Nhãn Long Vương đã tuyên bố rút khỏi La Võng. Vì sức mạnh của ông ta cũng với lòng tín nhiệm của tổ chức nên La Võng không tiến hành kế hoạch trừ khử Độc Nhãn Long Vương. Thật không ngờ rằng, hiện giờ ông ta lại xuất hiện tại đất thủ đô.

“Long Vương đại nhân tôn kính, cảm ơn ông đã ra tay cứu giúp!"

VanVleet Doyle trông thấy Độc Nhãn Long Vương xuất hiện, lập tức quỳ xuống lạy, khuôn mặt tỏ vẻ mừng rỡ.

“Theo ý chúa, mong ông có thể tóm được cô ta, phế tu vi của cô ta. Tối nay, tôi nhất định phải khiến cô ta sống dở chết dở ở trên giường.

Độc Nhãn Long Vương liếc nhìn VanVleet Doyle, sau khi im lặng một hồi, cuối cùng vẫn gật đầu.

Ông ta với trưởng tộc nhà VanVleet là tri kỷ với nhau. VanVleet Doyle lại là cháu đích tôn của bạn mình, chắc chắn ông ta sẽ đáp ứng “yêu cầu” của cậu ta rồi.

“Hừ!”

Đôi mắt Đàm Băng Băng lạnh lẽo, từ lúc đi theo Diệp Thiên, sức mạnh của cô ta không ngừng cải tiến. Đối mặt với sát thủ truyền kỳ, cô ta cũng không tỏ ra quá sợ hãi.

Cô ta vung tay một cái, thanh Hàm Quang trong tay hoá thành mười tia kiếm quang, phong toả một vùng không gian, sau đó thi nhau lao tới trước ngực Độc Nhãn Long Vương.

“Mấy trò trẻ con, cho dù sư phụ cô năm xưa cũng chẳng phải đối thủ của tôi chứ đừng nói đến một con nhóc vắt mũi chưa sạch như cô, dám ra tay với tôi?”

Độc Nhãn Long Vương cười khẩy, chẳng để tâm gì tới đối phương. Ông ta ngưng tụ chân nguyên, chỉ giơ nắm tay lên.

“Đoàng!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.