Hồng y Chủ giáo im lặng một lúc, sau đó ông ta cắn răng, bước ra trước tiên.
“Diệp Lăng Thiên, cậu đừng quá đáng!”.
“Cậu quả thật là vô địch đương thời, nhưng đằng sau Giáo triều tôi vẫn còn có đĩa Thánh Linh có thể đón dẫn thần linh, đón dẫn thiên sứ!”.
“Cậu bảo tôi phục tùng cậu cũng tức là bảo thần linh từng tồn tại ở Giáo triều tôi phục tùng cậu. Nếu để thần linh biết được, cậu hẳn biết rõ cậu sẽ có kết cục thế nào!”.
Ông ta nói ra lời này trông bề ngoài thì cứng rắn, nhưng trong lòng lại sợ hãi, hoàn toàn không có chút lòng tin nào.
Cái gọi là đĩa Thánh Linh đúng là một thánh vật truyền thừa đã lâu trong Giáo triều. Giáo hoàng đời trước từng nói với ông ta, vật này có thể đón dẫn thần linh, dẫn thiên sứ hạ phàm.
Bản thân Giáo triều cũng từng có thần linh thiên sứ, mỗi một đời giáo hoàng đều là sứ giả của thần linh tại nhân gian.
Nhưng những chuyện này đều là giáo hoàng đời trước kể lại, Hồng y Chủ giáo thờ phụng đĩa Thánh Linh hơn trăm năm cũng chưa từng nhìn thấy thần linh hay thiên sứ hạ phàm. Do đó, bây giờ ông ta nói chuyện đó ra chỉ để dọa Diệp Thiên, khiến cậu có chút kiêng kị, hi vọng có thể thoát khỏi số phận bị Diệp Thiên nô dịch sai khiến.
“Hừ!”.
Diệp Thiên nghe vậy chỉ cười nhạt.
“Câu trả lời này tôi rất thích!”.
Cậu vừa dứt lời, hầu như không có dấu hiệu nào báo trước, đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350575/chuong-2298.html