“Chuyện này có liên quan đến ông không?”.
Mặc dù Thi Trảm Nguyên có máu mủ với Diệp Thiên, nhưng cậu không hề có thiện cảm với nhà họ Thi. Do đó giọng điệu của cậu mang vẻ chất vấn, hoàn toàn xem Thi Trảm Nguyên như kẻ địch.
Lúc này, Thi Trảm Nguyên mới hoàn hồn sau cơn kinh ngạc khi thấy Diệp Thiên chống lại bốn người cảnh giới truyền thuyết. Ông ta nhíu mày, không còn nói với Diệp Thiên bằng giọng điệu người trên cao như trước nữa.
Ông ta biết đứa cháu mà mình không xem trọng trước kia đã có thực lực nói chuyện ngang hàng với ông ta.
“Chuyện này là quyết định của hội trưởng lão nhà họ Thi!”.
Ông ta im lặng trong chốc lát, cuối cùng vẫn trả lời: “Mặc dù ông đã ra sức phản đối, nhưng những người khác của hội trưởng lão đều ủng hộ, ông cũng không thể thay đổi!”.
“Hội trưởng lão?”.
Diệp Thiên cười nhạt, trong lòng đã sớm hiểu ra.
Hội trưởng lão gì đó chẳng qua là cái cớ thoái thác của Thi Trảm Nguyên mà thôi. Nếu ông ta thật sự có lòng chở che, với thân phận địa vị của Thi Trảm Nguyên ở nhà họ Thi, làm sao thống lĩnh của Chấp Pháp Đường nhỏ bé lại dám bắt cháu của ông ta?
Nói trắng ra, trong mắt người nhà họ Thi, bao gồm cả Thi Trảm Nguyên, từ ban đầu đã không xem trọng hai anh em cậu, chỉ xem bọn họ như những kẻ có tội do Thi Tú Vân và người đàn ông giới thế tục sinh ra.
Mặc dù Thi Trảm Nguyên có quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350572/chuong-2295.html