Chương trước
Chương sau
Hai mắt của Long Định Thiên nheo lại, biểu cảm trở nên nặng nề.

Ông ta sinh ra trong tiểu thế giới, đương nhiên cũng có chút hiểu biết về các nhân vật giống như hóa thạch trong giới thế tục này, ông ta thực sự chưa từng nghĩ Loner Ireland đã im lặng 500 năm, thế mà lại chưa từng bị kém đi, và hôm nay xuất hiện trong cuộc đại chiến hoàng cực này.

Ông ta biết rất rõ Mắt của đế quốc chẳng qua chính là kẻ bảo vệ bề ngoài của Anh Đình, còn tấm bình phong khổng lồ mà Anh Đình dựa vào thực sự phía sau thì chính là tộc Ireland khủng khiếp này, hoặc có thể nói chính là vị Ma Tây đứng trước mặt đây! Lịch sử của tộc Ireland, thì có không ít người ở đây đều đã nghe qua, còn Diệp Thiên, lại chưa bao giờ biết.


Cậu từ bỏ giết Neil Woods, mà quay đầu sang nhìn Loner Ireland, ánh mắt hơi xao động, cảm thấy rất ngạc nhiên và tò mò.

Cậu tỉnh lại trong đám virut dạng hạt của bom phá hủy oxy, hơn nữa vì đã nuốt virut dạng hạt và sức mạnh trận chiến thần hoàng kim, thực lực của cậu đã đột phá một tầng mới, đạt đến cấp độ đến cậu còn chưa từng nghĩ tới.

Vốn tưởng với thực lực này cậu có thể ngạo nghễ thiên hạ, không sợ bất cứ ai, nhưng ba người vừa đến này lại mang đến cho cậu một áp lực trước giờ chưa từng có.

Cảm giác này giống y hệt với cảm giác lần cậu ở trong biệt thự nhà họ Diệp gặp ông lão thần bí đến từ tiểu thế giới.

Cậu chưa từng nghĩ rằng ngoài tiểu thế giới ra, thì giới thế tục này thế mà lại cũng có cao thủ như vậy.

Ba người này tuy khiến cậu cảm thấy có chút áp lực, nhưng lại không có chút sợ hãi nào.

Chưa cần nói đến tu vi của Diệp Thiên bây giờ ngày càng lớn mạnh, cho dù là Diệp Thiên trước đây, dựa vào sát chiêu cuối cùng Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm, cũng đủ nắm chắc phần thắng.

“Xem ra các người là đến tìm tôi?”.

Diệp Thiên nhìn về phía Loner Ireland lạnh lùng nói.

Một “Ma Tây” ăn mặc giản dị, ánh mắt nheo lại nhìn thẳng vào Diệp Thiên.

“Diệp Lăng Thiên, lần đầu gặp mặt!”.

“Tôi xin giới thiệu, tôi là Loner Ireland, tộc trưởng của tộc Ireland!”.

Trên mặt ông ta luôn nở nụ cười, không nhìn thấy có chút uy thế hay ý thù địch nào.

“Tôi đã sống trong giới thế tục mấy thế kỷ rồi, gần như không có người nào hay sự việc nào khiến tôi cảm thấy có hứng thú, còn cậu, là người duy nhất trong 500 năm nay khiến tôi có hứng thú nhất!”.

“Cậu còn nhớ bọn Gabriel không?”.

“Gabriel?”.

Ánh mắt Diệp Thiên hơi động: “Ý ông là 16 vị Thẩm phán vương?”.

“Đúng vậy!”.

Loner chậm rãi nói: “Bọn họ đều là người trong tộc Ireland của tôi, viện trọng tài cũng là một trong những tổ chức phụ thuộc tộc Ireland của tôi mà thôi!”.

Câu nói này của ông ta nói xong, tất cả cao thủ có mặt tại đó đều tiếp tục mặt mày biến sắc.

Mười sáu vị Thẩm phán vương của viện trọng tài có mối quan hệ này với tộc Ireland, những người có mặt tại hiện trường có thể nói là không một ai biết hết, bọn họ càng không biết viện trọng tài lớn mạnh như vậy thế mà lại chỉ là một tổ chức nhỏ bé phụ thuộc vào tộc Ireland, giống như đối tượng để cho thế hệ trẻ trong nhà luyện tập vậy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.