Chương trước
Chương sau


Đúng lúc này, cánh cửa nặng nề được đẩy ra. Một bóng hình lao vào nhưng Hoa Lộng Ảnh vẫn nhắm mắt, không hề phản ứng lại.

“Cô Hoa!”

Một người thanh niên tóc vàng bước vào, chắp tay sau lưng nhìn chăm chăm vào làn da trắng nõn của Hoa Lộng Ảnh và đôi mắt thì ánh lên vẻ khao khát.


Đây chính là người luyện võ vương cấp trước đó đã đưa Hoa Lộng Ảnh từ đại học Havard về đây.

Hoa Lộng Ảnh chẳng buồn quan tâm, chỉ chăm chú luyện khí, người thanh niên khẽ mỉm cười.

“Cô Hoa, tôi biết cô không quan tâm tới tôi, nhưng lần này tôi tới là để báo cho cô một tin tốt lành!”

“Cô có thể rời đi rồi, tiếp theo cô có thể về Hoa Hạ hoặc là ở lại Hợp Chúng Quốc đều do cô quyết định!”

Nghe thấy vậy, Hoa Lộng Ảnh mới mở mắt ra.

Cô không hề tỏ ra vui mừng mà chỉ tỏ vẻ điềm nhiên: “Các người thả tôi à?”

“Anh Diệp Thiên vẫn chưa tới, mục đích của các người vẫn chưa đạt được đúng không?”

“Không, mục đích của chúng tôi đã đạt được rồi!’

Người thanh niên tóc vàng cười thản nhiên và giơ tay lên. Một luồng sáng hiện ra, một phân làm sáu rồi tạo thành sáu điểm.

Trận pháp được phá bỏ. Lúc này Hoa Lộng Ảnh mới tin đối phương thật sự đã thả cô ra.

Cô đứng dậy, hỏi với vẻ nghi ngờ: “Mục đích của các người đạt được rồi sao?”

"Anh ấy đã tới rồi?"

"Anh ấy đang ở đâu?"

Người thanh niên tóc vàng nghe thấy vậy nhưng không trả lời mà quay người bỏ đi.

“Đáp án của câu hỏi này cô tự tìm đi!”

Nói xong người thanh niên hơi dừng lại rồi tiếp tục: “Phải rồi, hôm nay thả cô ra không phải là ý của tôi mà còn là ý của sư phụ tôi nữa!”

“Ông ấy nói, Diệp Lăng Thiên từng là số một thế giới, cô là vợ chưa cưới của cậu ấy thì cũng cần phải tôn trọng nên tôi phụng mệnh thả cô đi!”

“Đi đi, cô tự do rồi!”

Vừa dứt lời thì người thanh niên đã biến mất.

“Đã từng là số một thế giới sao?”

Hoa Lộng Ảnh vô cùng thông mình, chỉ trong nháy mắt cô đã nắm bắt được điểm mấu chốt trong lời nói của người thanh niên,.

Diệp Thiên vốn là số một thế giới, sao mới có mấy ngày trôi qua mà trở thành ‘đã’ vậy?

Từ ''đã' thể hiện cho quá khứ. Lẽ nào…nghĩ tới đây cô cảm thấy run rẩy và nhanh chóng lao ra khỏi Chiến Thần Điện Galitan.

Nửa tiếng sau, Hoa Lộng Ảnh như phát điên.Cô thuê một chiếc ca nô, mang theo mấy thùng dầu lao ra biển về hướng đảo Gilbert.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.