“Đối diện với khoa học công nghệ cao của các nước với những vũ khi hủy diệt hàng đầu, dựa vào một chút võ đạo cỏn con thì cuối cùng cũng trở thành cát bụi của lịch sử mà thôi!”
“Cuộc chiến này, gia tộc chúng tôi thắng .Từ nay về sau sẽ không còn ai có thể trở thành chướng ngại vật của Hợp Chúng Quốc nữa rồi!”
Khu vực Thái Bình Dương, trong phạm vi 30 hải lý của đảo Gilbert, một mùi thịt thối tanh tưởi bốc lên. Xác cá tôm nổi bập bềnh trông không khác gì địa ngục trần gian.
Một luồng sáng lao xuyên qua không gian tạo thành một bóng hình sừng sững, chân đạp xuống đất.
Đây là một người đàn ông phương Tây tóc vàng, mắt xanh mang vẻ tuấn tú toát lên vẻ kiêu ngạo.
Người này quét nhìn một lượt, đôi mắt vô cùng lạnh lùng. Xung quanh chỉ thấm đẫm mùi của sự chết chóc nhưng không ám được chút nào lên người này. Một luồng sáng màu nhạt bao trùm khiến cơ thể người đàn ông giúp cơ thể dường như cách biệt với không gian xung quanh.
“Bom phá hủy oxy, hừ!”
Người đàn ông rơi vào trầm lặng sau đó nhếch miệng cười: “Xem ra việc làm của gia tộc Vanvleet đã không hề công cốc!”
Người đàn ông nhìn mặt nước dưới chân, đôi mắt ánh lên vẻ tiếc nuối.
“Diệp Lăng Thiên, với một kẻ mạnh như cậu, tôi thật sự trông đợi một trận chiến khác, đáng tiếc, đây lại không phải cuộc chiến một chọi một. Thứ mà chúng tôi cần là sự thắng lợi tuyệt đối!”
“Có trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350514/chuong-2237.html