Chương trước
Chương sau
Lúc này, sự tồn tại đáng sợ kia đang đối đầu trực diện với một hạm đội siêu cấp có thể xưng bá Thái Bình Dương.

“Nhát kiếm thật đáng sợ!”.

Trước màn hình máy tính, các thành viên của liên minh võ thuật như Long Định Thiên đều kinh ngạc thốt lên.


Bọn họ cứ ngỡ đối mặt với sự tập kích bằng hỏa lực điên cuồng như thế, Diệp Thiên sẽ chọn cách chạy trốn. Nhưng giờ phút này, bọn họ biết mình đã sai hoàn toàn.

Diệp Thiên không chỉ không rời đi, mà còn chủ động tấn công, một kiếm chém rời một chiếc tàu chiến. Điều này chứng tỏ cậu sẽ chân chính nghênh chiến Hạm đội 3 của Hợp chúng quốc.

Đây cũng là lần đầu tiên trong lịch sử loài người, cao thủ võ thuật chiến đấu trực diện với quân đội của nước lớn.

“Diệp Lăng Thiên định nghênh chiến trực diện thật sao?”.

Đạm Đài Tô Mộc dao động ánh mắt, cảm thấy khó tin.

Cô vốn cho rằng Diệp Thiên một mình chiến đấu với mười sáu Thẩm phán vương ở tháp Eiffel đã là hết khả năng của cậu. Nhưng nhìn một kiếm chấn động đất trời của Diệp Thiên, cô mới hiểu, bọn họ đã đánh giá thấp năng lực của Diệp Thiên.

Một kiếm chém tàu chiến, cô ngẫm lại trong số những người mà cô biết trên thế giới này, chỉ có một mình Diệp Thiên làm được mà thôi!

“Một kiếm của Diệp Lăng Thiên đã vượt qua phạm trù kĩ xảo, thực lực của cậu ta rốt cuộc đã đạt tới trình độ nào?”.

Đại sư Trí Đức lắc đầu khẽ than. Khi xưa ở thủ đô, ông ấy vì cứu chưởng môn của Võ Đang mà đối đầu với Diệp Thiên một lần. Khi đó, ông ấy chỉ dùng ba phần chân nguyên, Diệp Thiên lại chỉ có thể đánh ngang sức với ông ấy.

Nhưng giờ đây, chưa tới một năm mà Diệp Thiên đã nhảy vọt, đứng trên đỉnh đầu tất cả bọn họ!

Những thành viên khác của liên minh võ thuật cũng vô cùng cảm khái, nhìn màn hình đến xuất thần. Thời khắc này, bọn họ tôn kính Diệp Thiên từ tận đáy lòng.

Khi mạnh đến một giới hạn nào đó thì kẻ thù của bạn cũng sẽ sinh lòng tôn kính bạn.

Nhìn Diệp Thiên một kiếm chém rời tàu chiến, Long Định Thiên bàng hoàng một lúc rồi cũng dần dần khôi phục tinh thần, trên mặt vẫn mang vẻ nghiêm trọng.

Ông ta biết rõ, mặc dù Diệp Thiên đã dùng một kiếm chém đứt tàu chiến, nhưng một kiếm này rất có khả năng là cậu đã dốc hết sức lực. Cậu sử dụng đòn tấn công lớn như vậy tất nhiên sẽ rất hao tổn chân nguyên và sức mạnh tinh thần, mà bây giờ Hạm đội 3 vẫn còn tới hai mươi bốn chiếc tàu chiến trang bị đầy đủ.

Diệp Thiên quả thật rất mạnh, nhưng muốn dùng sức một mình cậu đối phó với một hạm đội siêu cấp, ông ta vẫn không thể tưởng tượng được. Dù sao thì đối phương cũng còn một thứ vũ khí quân sự lớn nhất thế giới hiện nay: tàu sân bay!

Chỉ riêng máy bay chiến đấu siêu thanh trên đó cũng đã trên dưới trăm chiếc, hơn nữa còn trang bị các loại vũ khí hạng nặng, thậm chí còn có vũ khí laser. Bất cứ cái nào chỉ cần chạm vào Diệp Thiên một chút thôi, cậu cũng có thể bị thương nặng trong nháy mắt, chỉ dựa vào việc tu luyện xác thịt thì không thể chống đỡ được.

Ông ta đang suy nghĩ xem tiếp theo Diệp Thiên sẽ hành động thế nào thì trên màn hình, Diệp Thiên đã cho ông ta đáp án.

“Vù!”.

Diệp Thiên đạp chân trên hư không, trong mắt bùng lên ánh sáng thần. Sau khi dùng một kiếm chém đứt tàu hộ vệ săn ngầm, cậu bỗng nhiên giậm chân xuống, tạo ra một luồng sóng khí cực dài.

Cả người cậu cũng dùng tốc độ gấp hai lần âm thanh, trong nháy mắt tiếp cận một chiếc tàu chiến khác trên mặt biển.

“Mau, mau khóa mục tiêu vào cậu ta, rải mưa bom!”.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.