Chương trước
Chương sau
Người bình thường không thể tìm được đến dãy núi này, thậm chí còn không thể nhìn thấy được, bởi vì nơi này không thuộc về nhân gian, mà nó là tiểu thế giới.

Trên đỉnh của dãy núi, có một bệ đá tự nhiên được ánh mặt trời chiếu rọi, có chút óng ánh, vô cùng đẹp đẽ.

Bệ đá chính là nơi hội tụ nguồn linh khí dồi dào ở xung quanh dãy núi, có thể nói là vùng đất tập hợp linh khí sông núi. Bất kể một người tu võ nào phát hiện được nơi này chắc chắn sẽ coi nó là một báu vật, nghĩ trăm phương ngàn kế để có được.


Lúc này, trên bệ đá, một bóng người mềm mại đang khoanh chân ngồi, bà ấy mặc một chiếc áo bào màu sáng trăng, búi tóc cao, cài một chiếc trâm kim cương mạ vàng.

Khuôn mặt đẹp tuyệt trần, giữa hàng lông mày có phần rất giống Diệp Thiên. Người này chính là Thi Tú Vân, đã vào tiểu thế giới được hơn một tháng.

Bà ấy khép hai mắt lại, trên đầu xuất hiện một vầng sáng màu tím, giống như một chiếc vòng xoáy khổng lồ, hút toàn bộ linh khí xung quanh vào trong, tạo thành một bức tranh linh khí lớn đến cả trăm thước, tuôn xuống đầu bà ấy.

“Đoàng!”

Ngay sau đó, cả một vùng núi bỗng rung chấn, mặt đất nứt toác ra thành vô số những khe hở, thung lũng, linh khí xung quanh ồ ạt đổ về phía Thi Tú Vân, mặc cho bà ấy sử dụng.

Khoảnh khắc này, Thi Tú Vân như khống chế được linh khí đất trời. Trong khoảng không gian với đường kính vài kilomet, toàn bộ linh khí, hoàn cảnh đều do bà ấy tuỳ ý điều khiển.

Cuối cùng, Thi Tú Vân mở mắt ra, còn chưa đứng dậy, không gian ở bên cạnh bỗng nứt toác, một bóng người xuất hiện, đứng bên cạnh bà ấy.

Nếu Diệp Thiên ở đây, chắc chắn cậu sẽ nhận ra đó chính là lão già bí ẩn từng đấu với cậu một lần, cao thủ tay không xé toạc không gian, đưa Thi Tú Vân đi.

Ông ta liếc nhìn Thi Tú Vân, ánh mắt tán thưởng.

“Tiểu Vân, cháu không hổ là thiên tài nổi bật nhất trong lịch sử nhà họ Thi. Chỉ mới quay về tiểu thế giới được hơn một tháng cháu đã có thể dựa vào sự giác ngộ của bản thân và công pháp kế thừa để đạt tới “cảnh giới truyền thuyết”. Quả thực cháu rất xứng với hai chữ “thánh nữ”!”

“Tương lai của nhà họ Thi chúng ta chắc chắn sẽ giao cho cháu, cuộc chiến giữa bốn nhà vào nửa năm sau, cháu nhất định phải đoạt được chiến thắng, giúp nhà họ Thi chúng ta lấy lại vị trí lãnh đạo Tứ Tượng Tông!”

Mặt Thi Tú Vân lạnh như tờ, nghe thấy những lời nói của ông già, bà ấy chỉ hơi nhướn mày.

“Ông đừng quên, tôi đồng ý về lại tiểu thế giới chỉ là vì người nhà tôi mà thôi!”

“Hy vọng nhà họ Thi có thể giữ lời hứa, đừng đến làm phiền người nhà tôi, nếu không cho dù tôi liều mạng để bên què bên cụt cũng sẽ không để nhà họ Thi được như mong muốn!”

Nghe Thi Tú Vân nói vậy, ánh mắt lão già khựng lại, lập tức cười nhạt: “Tiểu Vân, cháu yên tâm, nếu ta đã hứa với cháu, những trưởng lão khác trong gia tộc cũng sẽ không phản đối!”

“Vậy thì tốt, tôi vẫn cần tu luyện tiếp, không tiếp chuyện ông nữa!”

Thi Tú Vân lạnh lùng nói, tiếp tục nhắm mắt tu luyện.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.