Chương trước
Chương sau


Hai người nghe xong, sắc mặt liền thay đổi, không thèm để ý đến Diệp Thiên và những người khác, trực tiếp nói: "Băng Băng, bạn bè sau này có thể gặp lại, nhưng cơ hội đi ăn tối với cậu chủ Mộ Dung là cơ hội nghìn năm có một đấy!”

“Cậu có biết cậu chủ Mộ Dung có ảnh hưởng thế nào ở Trung Hải không?”

“Anh ấy là người đàn ông duy nhất đời thứ ba của gia tộc Mộ Dung, không biết có bao nhiêu người cầu con không được, vậy nên cậu đừng có vị một vài người không quan trọng mà bỏ lỡ cơ hội gặp gỡ với cậu chủ Mộ Dung đấy!”


Nói xong, hai người phụ nữ liền liếc mắt nhìn Diệp Thiên và những người khác, tuy không nói rõ, nhưng những người "không liên quan" mà bọn họ nói rõ ràng là đang ám chỉ đám người Diệp Thiên.

Tề Văn Long vô cùng tức giận, đang định bảo hai con nhỏ này cút xéo, thì Diệp Thiên đã bật cười thành tiếng.

"Người đàn ông duy nhất đời thứ ba của gia tộc Mộ Dung à?"

"Ý các người là Mộ Dung Đoạn, đúng chứ?"



Ngay khi mọi người nghe thấy, vẻ mặt lập tức thay đổi.

Tập đoàn Tề Phong là một trong những công ty hàng đầu ở Trung Hải, Tề Phong với tư cách là chủ tịch của tập đoàn Tề Phong, Tề Phong rõ ràng là một người nổi tiếng ở Trung Hải, ông cũng đã xuất hiện vô số lần trên Nhật báo Tài chính Trung Hải và TV.

Tề Văn Long là con trai của Tề Phong, đương nhiên địa vị của cậu có thể so được với Lý Nguyên Khải trước mặt.

Nghe Lý Nguyên Khải nói xong, hai bạn học của Đàm Băng Băng lập tức hối hận, thầm mắng bản thân vì đã quá lỗ mãng, những ánh mắt còn lại nhìn Tề Văn Long cũng có chút thay đổi, cảm giác có hơi coi trọng.

"Hừ!"

Tề Văn Long không hề cảm kích, bèn hừ lạnh một tiếng: "Lý Nguyên Khải, đừng có ở đây ấp mở nữa, hai người này là người của cậu đúng không?"

Tề Văn Long chỉ tay về phía hai bạn học nữ của Đàm Băng Băng: "Mau đưa bọn họ đi đi, bọn họ đã làm ảnh hưởng đến bữa ăn của chúng tôi!"

Lý Nguyên Khải này là bạn học cấp hai của Tề Văn Long, hai người đã từng có rất nhiều mâu thuẫn nhỏ, kể từ đó không thèm nhìn mặt nhau nữa.

Chỉ là phần lớn thời gian của Tề Văn Long đều bị Tề Phong sắp xếp cho đi học ở Giang Nam, cũng không thường xuyên làm việc ở Trung Hải, vì người khác nên cậu ta mới quen Lý Nguyên Khải, nhưng lại không hề biết cậu ta là cậu chủ trẻ của tập đoàn Tề Phong.

"Ồ?”

“Khẩu khí cậu chủ Tề cũng lớn đấy, bảo tôi dẫn người đi à?"

Lý Nguyên Khải nghe thấy nhưng vẫn không động đậy, trong mắt hiện lên tia giễu cợt.

"Chắc không phải cậu nghĩ tôi gọi cậu là cậu chủ Tề, nên cậu thật sự nghĩ mình ngon à?"

"Nếu là lúc trước, có lẽ có thể ngang hàng với tôi, nhưng với tình hình hiện tại của nhà họ Tề, cậu còn ở đây giả bộ với tôi làm gì?"

"Ba tập đoàn lớn đã bao vây tập đoàn Tề Phong, thị trường chứng khoán của tập đoàn Tề Phong sắp sụp đổ rồi, phá sản chỉ còn là vấn đề thời gian, thật nực cười khi cậu vẫn còn ung dung ăn ở đây đấy, tôi thực sự cảm thấy đáng tiếc giúp bố cậu đấy, sao lại có một đứa con trai bất tài như vậy cơ chứ!"

Hắn vừa nói vừa lắc đầu nhẹ, giọng điệu cực kỳ khinh thường.
Những người xung quanh nghe xong lập tức phản ứng, cảm thấy Lý Nguyên Khải và Tề Văn Long không có chút tình bạn nào, mà là hoàn toàn đối đầu, theo như lời của Lý Nguyên Khải thì tập đoàn Tề Phong đang trên đà sụp đổ, vậy có nghĩa là Tề Văn Long sẽ sắp mất hết hào quang.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.