Chương trước
Chương sau
Mộ Dung Thu Đệ đứng trước cửa, đột nhiên vẻ mặt Tề Phong tươi cười, khẽ khom người.

“Cô chủ Mộ Dung, cô đến rồi, Tề Phong tôi không đón tiếp từ xa, thực sự xin lỗi!”

“Mời vào trong, mời vào!”


Thái độ ông ta có chút sợ sệt, lo sợ bản thân không ra cửa đón tiếp, làm chậm trễ cô công chúa Trung Hải này, khiến cô ta không vui.

“Ừ!”

Mộ Dung Thu Đệ cũng không có biểu cảm gì nhiều, chỉ khẽ gật đầu với Tề Phong, đi thẳng vào trong, còn về Tề Văn Long, cô ta cũng chẳng thèm liếc nhìn đến.

Tề Văn Long bị người ta coi nhẹ, hơn nữa còn là một cô gái thì cảm thấy trong lòng khó chịu, nhưng cũng không dám có ý kiến gì.

Mặc dù có Diệp Thiên chống lưng, nhưng theo bản năng, trong lòng cậu ta lại có cảm giác sợ hãi với Mộ Dung Thu Đệ, cậu ta là người Trung Hải, lớn lên ở địa phương, hiểu rất rõ Mộ Dung Thu Đệ cũng với nhà Mộ Dung sau lưng cô ta có địa vị thế nào ở Trung Hải.

Sau lưng Mộ Dung Thu Đệ, còn có một người đàn ông lạnh lùng đeo kính đen vào cửa, Tề Phong và Tề Văn Long vội vàng chào hỏi, nhưng anh ta cũng chẳng thèm phản ứng lại, chỉ đi theo phía sau Mộ Dung Thu Đệ.

Anh ta vừa đến, ở đây lại như giống như bị trọng lực đè thêm, một áp lực vô hình khiến hai cha con Tề Văn Long cảm thấy khó chịu.

Cảm nhận được khí thế mạnh mẽ trên người đàn ông, Tề Phong không ngừng cảm khái trong lòng.

“Không hổ là nhà Mộ Dung ở Trung Hải, quả nhiên đáng sợ!”

Tề Phong không phải thương nhân bình thường, đến được cấp bậc này của ông ta cũng xem như hiểu rõ ít chuyện về giới võ đạo, ông ta cũng biết, nhà Mộ Dung đứng vững trên đỉnh cao Trung Hải thế nào.

Ông ta có thể khẳng định, cậu thanh niên đeo kính đen này chính là một võ giả.

Mộ Dung Thu Đệ đến phòng khách, ánh mắt tuỳ ý liếc nhìn, nhìn thấy Diệp Thiên và Đàm Băng Băng.

Khi cô ta nhìn sang Diệp Thiên, chỉ là liếc mắt lướt qua, nhưng khi nhìn thấy Đàm Băng Băng thì cô ta lại khựng lại.

Cô ta có thể nhận thấy được, ánh mắt Đàm Băng Băng có một kiểu lạnh nhạt gần như là khinh thường, khí chất đó rất giống với cô ta, chỉ có sở hữu năng lực và thực lực ngang tầm thì mới có được.

Nhưng cô ta thân là truyền nhân của nhà Mộ Dung, là con gái dòng chính duy nhất của gia tộc, tự có kiêu ngạo của bản thân, cô ta chỉ gật đầu tỏ ý với Đàm Băng Băng rồi lập tức ngồi xuống bàn tròn lớn trong phòng khách, tuỳ ý thoải mái như chủ nhân vậy.

Cậu thanh niên lạnh lùng kia không ngồi xuống, mà chỉ chắp tay đứng sau lưng, đóng vai một bảo vệ tiêu chuẩn.

Tề Văn Long rót một ly trà cho cô ta, sau đó thì lui về bên cạnh hai người Diệp Thiên, không muốn lại gần Mộ Dung Thu Đệ, trên người cô gái này, cậu ta cảm nhận được sự ớn lạnh và đẫm máu, cậu ta biết rõ, cô gái này chính là người bụng dạ nham hiểm có tiếng.

Tề Phong nhìn con trai “không nên hồn” như vậy thì giận dữ trừng mắt nhìn Tề Văn Long, nhưng Tề Văn Long lại không động đậy gì, cậu ta chỉ có thể đành chịu chạy qua đi cùng, nói mấy câu xã giao.

Ông ta vừa nói xong vài câu, Mộ Dung Thu Đệ lại nâng một tay lên, thẳng thắn nói: “Chủ tịch Tề, tôi nhận được nhờ vả từ ông, nên hôm nay mới đồng ý đến thảo luận với ông chuyện nhà họ Tề!”

“Mấy lời xã giao không cần nói nhiều nữa, vào thẳng chuyện chính đi!”
Tề Phong biết Mộc Dung Thu Đệ làm việc trước giờ đều mạnh mẽ vang dội, lập tức không dây dưa nữa, nói thẳng: “Mộ Dung tiểu thư, vậy Tề Phong tôi không vòng vo nữa!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.