Ông ta trầm ngâm rồi lại lên tiếng: “Thôi khỏi, tới thì đã là khách, cháu ngồi đây uống trà nghỉ ngơi, để chú kêu tiểu Long xuống trò chuyện! Nói vài câu rồi cháu rời đi đi"
Nói xong, ông ta rảo bước đi lên lầu như thông báo cho Tề Văn Long.
Bà Tề nhìn thấy cảnh tượng đó thì cười với vẻ xin lỗi: “Tiểu Thiên, đừng trách chú Tề, giờ cổ phiếu của tập đoàn Tề Phong đang giảm sút, bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ, ông ấy vì tập đoàn Tề Phong với cái nhà nay nên đã mấy đêm không chợp mắt nổi rồi!”
“Ông ấy chỉ là muốn bảo vệ thương hiệu mà mình đã tạo ra, bảo vệ gia đình này thôi”
Diệp Thiên gật đầu: “Cô yên tâm, cháu hiểu ạ!”
“Đàn ông đầu đội trời, chân đạp đất đương nhiên là vì sự nghiệp và gia đình, cách làm của chú Tề khiến cháu rất ngưỡng mộ!”
Bà Tề thấy Diệp Thiên không hề tức giận thì yên tâm. Mới có mấy chục giây mà đã có tiếng bước chân vội vãi từ trên lầu vọng xuống. Một bóng hình lao như bay vào thẳng phòng khách. Đó chính là Tề Văn Long.
Thấy Diệp Thiên đang ngồi ghế sô pha, Tề Văn Long vui lắm bèn bước tới.
“Đại ca!”
Câu ta dang hai tay định ôm lấy Diệp Thiên.
“Thôi, tôi không làm trò đó với cậu đâu!”
Diệp Thiên cười và mắng Văn Long rồi đẩy cậu ta ra với vẻ hiền hòa.
Tính ra từ sau khi trở về từ Trung Đông, hai người họ đã không gặp nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350397/chuong-2120.html