Nhưng cậu nhanh chóng khôi phục lại trạng thái bình thường, mỉm cười nói: “Cho cháu hỏi chút, Tề Văn Long có phải sống ở đây không?”.
“Tiểu Long?”.
Người phụ nữ lập tức định thần lại: “Vừa rồi Tiểu Long nói có một người bạn cùng ký túc đến Trung Hải, chắc là cháu đúng không?”.
Diệp Thiên gật đầu nói: “Là cháu, cậu ta nói cậu ta có việc nên không ra ngoài được, bảo cháu đến tìm cậu ta, nên cháu mới mạo muội đến đây, thực sự là đã làm phiền mọi người rồi!”.
Người phụ nữ nở nụ cười trên gương mặt: “Làm phiền gì chứ, cô là mẹ của Tiểu Long, cô đã nghe nó nhắc đến cháu rồi, nó nói ở Đại học Thủ Đô có ba người bạn ký túc cực kỳ thân với nhau!”.
“Thằng bé Tiểu Long này từ nhỏ đã được cô và bố nó chiều hư, nó ở trên trường chắc chắn đã gây không ít chuyện, may mà có mấy cháu trông giúp, nói ra thì nên cảm ơn các cháu mới đúng!”.
Bà ấy vừa nói vừa đưa Diệp Thiên vào nhà.
“Mau đi theo cô, Tiểu Long đang ở trong phòng đó!”.
Diệp Thiên mỉm cười gật đầu, đi theo người phụ nữ đi vào.
Biệt thự nhà họ Tề, bên trong trang hoàng vô cùng đẹp mắt, trên cột đá là hình rồng phượng màu vàng, điều khắc sống động như thật, trên trần nhà treo các loại vật trang trí bằng pha lê, cực kỳ sang trọng.
Nhưng Diệp Thiên cũng chỉ là đảo mắt nhìn qua rồi thu ánh nhìn lại, chứ không hề vì những thứ đồ trang trí xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350394/chuong-2117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.