“Không bằng đến quán cà phê bên dưới ngồi cùng tôi một lát, cũng tiện tâm sự giãi bày?”
Anh ta nói năng hành động tùy tiện, hoàn toàn không phù hợp với dáng vẻ và cách ăn mặc của anh ta, nhưng dù vậy Catherine và Lâm Hiểu Nguyễn lại không cảm thấy chán ghét, trái lại có xúc động muốn đến gần đối phương.
Ánh mắt hai cô gái ngày càng đục ngầu, giống như cái xác không hồn, mất đi sức sống vốn có, Catherine đã đứng trước người anh ta, lúc này Lâm Hiểu Nguyễn bỗng nhiên khôi phục một chút tỉnh táo, giơ tay giữ chặt Catherine.
“Catherine, cậu tỉnh táo lại di!”
Cô ta biết, người xem trận chiến ở xung quanh nơi này đều là võ giả thuật sĩ, chắc chắn đối phương đã dùng tà thuật gì khiến cho tâm trí các cô dao động.
“Ồ? Chỉ là người bình thường lại có thể kiên trì dưới Ảo Âm đại pháp của tôi lâu như vậy, quả thật không tồi!”
Người đàn ông nói xong, ánh sáng trong mắt càng rực rỡ, Lâm Hiểu Nguyễn chỉ cảm thấy tầm mắt mơ hồ, hình như có ma âm lượn lờ bên tai, chỉ muốn bước lên phía trước.
Ngay khi cô ta sắp không kiên trì được nữa, bỗng nhiên một vệt sáng màu lam lướt đến, rơi xuống bên cạnh cô ta! Trước mắt khôi phục lại bình thường, một khuôn mặt anh tuấn vô song đập vào trong mắt.
Cuối cùng cô ta không kiềm được nước mắt của mình nữa, tuôn rơi như suối dâng trào! Đây mới là tạm biệt thật sự!
Ảo ảnh trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350387/chuong-2110.html