Chương trước
Chương sau


Việc này sớm đã đưa Diệp Thiên và giáo triều vào thế như lửa với nước. Giáo triều cũng coi Diệp Thiên như kẻ vô đạo, đưa cậu vào danh sách buộc phải giết.

Mà ông ta tin chắc rằng Diệp Thiên nhất định sẽ ghim chuyện này trong lòng.

Hôm nay Diệp Thiên một tay giết chết mười sáu thẩm phán vương, trong lòng ông ta đã nảy sinh cảm giác sợ hãi vô độ. Nếu như không có chút kiêu ngạo cuối cùng của cao thủ thì chắc ông ta đã sớm bỏ chạy.


“Vậy à?”

Diệp Thiên nghe xong chỉ cười khẽ.

“Ba thế lực lớn có viện trọng tài, giáo triều và La Võng đều là những thế lực đứng đầu hiện nay. Tôi với ba thế lực lớn các ông đều là kẻ thù không đội trời chung!”

“Thế nên nay giải quyết xong viện trọng tài thì cũng thế thiếu hai bên các ông được!”

“Hả?”

Lời Diệp Thiên vừa dứt, toàn bộ người xung quanh đều trở nên hỗn loạn, vô số võ giả kinh ngạc thốt lên.

Hôm nay, viện trọng tài hẹn chiến với Diệp Thiên. Một thế lực lớn như vậy mà bị cậu dẫm bẹp, chớp mắt biến thành thuộc hạ của Diệp Thiên. Chỉ điều ấy thôi cũng đủ khiến mọi người sốc.

Thế mà Diệp Thiên vẫn còn chưa mãn nguyện, định biến luôn hai thế lực còn lại thành thủ hạ của mình ư?

Diệp Thiên không quan tâm người khác nghĩ gì, chỉ khẽ nâng tay, hai ngón tay nắm thành hình thanh kiếm, chỉ về phía Rocks.

“Tôi không biết giáo triều các ông giờ còn bao nhiêu cao thủ, nhưng nếu ông đã là đại diện xuất hiện ở đây thì sẽ giết ông đầu tiên!”

Lúc nói chuyện, cậu đã vẽ ra một chữ X.

“Khốn nạn!”

Rocks chưa từng nghĩ tới việc Diệp Thiến nói đánh là đánh, hơn nữa còn không có chút cảnh báo nào.

Ông ta phẫn nộ gầm lên, không chút do dự, toàn thân bộc phát thánh quang. Phía sau ông ta giống như có một mặt trời nhỏ cháy rực lửa.

Tốc độ ông ta cực nhanh, cũng phá vỡ kết giới âm thanh mang theo đuôi khí dài ngoằng. Âm thanh bạo phát vang khắp trời đất, kéo thành một vệt trắng dài.

“Ông đi được chưa?”

Ánh mắt Diệp Thiên không đổi, ra dấu tay gạch chéo xé toạc mặt đất, phong ấn lại bầu trời.

Một chùm sáng màu xanh lam chém từ phía bầu trời xuống mặt đất giống như một tên lửa hành trình, đuổi theo Rocks. Tốc độ còn nhanh gấp đôi Rocks, chỉ trong vài giây đã đuổi kịp Rocks.

“Ào!”

Một cơn mưa máu bắn tung tóe trên trời. Thánh quang nổ ra vừa nãy bị ánh sáng màu xanh lam chém vỡ thành hai mảnh.

Sau đó, một tiếng hét chói tai phát ra từ nơi Rocks chết.

“Diệp Lăng Thiên, mày sẽ không chết yên đâu. Giáo triều nhất định sẽ không bỏ qua cho mày!”

“Ngày hoàng đế ra đời cũng sẽ là ngày người phải chết!”

Linh hồn của Rocks kêu lên trong phẫn uất, nhưng vẫn không tránh khỏi cảnh bị tan biến, hóa thành đốm sáng nhỏ rồi lụi tàn.

Hoàng cấp lại mất đi một người nữa! Tất cả mọi người đều kinh hãi, Diệp Thiên nói giết là giết, sống chết của người khác đều nằm trong tay cậu quả khiến người khác lạnh sống lưng.

Thế giới ngày nay, các cường quốc đều nổi tiếng với vũ khí hạt nhân nhưng vài chục năm nay chưa từng dùng đến. Bởi chẳng có quốc gia nào có quyết tâm dùng đến loại sức mạnh ấy cả.
Còn Diệp Thiên cũng chẳng thua kém gì vũ khí hạt nhân nhưng lại chưa từng chần chừ bao giờ. Cậu nói giết là giết, muốn chém là chém, đây mới là điểm khiến người khác sợ hãi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.