"Cậu thực sự là... siêu nhân lam quang à?"
Cô thu hết can đảm nhìn Diệp Thiên.
Diệp Thiên chậm rãi quay đầu lại, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt, đôi mắt sâu như sao trong đêm đen.
Tay Diệp Thiên phất một cái, ly rượu vang đỏ cách đó ba mét lập tức bay thẳng đến tay cậu.
"Tôi đã nói với cô hai lần rồi, nhưng cô không tin thì thôi!"
Nhìn cảnh tượng trước mắt, Lâm Hiểu Nguyễn lại càng cảm thấy giữa cô và Diệp Thiên dường như vô cùng có khoảng cách, trong lòng bỗng dâng lên một nguồn cảm xúc không thể giải thích được, là chua xót, không cam tâm, hay là hối hận?
Cô vốn muốn hỏi rất nhiều thứ, nhưng khi đến chỗ Diệp Thiên thì bỗng phát hiện ra mình không thể mở miệng được.
“Diệp Thiên, vậy chúng ta...”, sau một hồi im lặng, cô đột nhiên ngẩng đầu lên, định hỏi cô và Diệp Thiên có được tính là bạn không, nhưng một âm thanh cắt ngang đột nhiên vang lên.
Trên bầu trời đêm phía xa, một chấm đỏ dần dần to ra, một luồng khí tức cuồng bạo đẩy về phía trước, lao thẳng đến đỉnh của khách sạn Đông Văn, sau đó hóa thành một người đàn ông trung niên cầm trường thương.
Ông ta có khuôn mặt sáng, mang theo chút kiêu ngạo của đàn ông phương Tây, ánh mắt đầy vẻ khinh thường.
"Diệp Lăng Thiên, cuối cùng cũng gặp được cậu!"
Ông ta bước trên không trung, hướng mắt về phía Diệp Thiên rồi nở nụ cười, như thể đang đối diện với một người bạn cũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350353/chuong-2076.html