Chương trước
Chương sau
Lâm Hiểu Nguyễn càng nghe càng cảm thấy kỳ bí, kích động tới mức dựng tai lên nghe Catherine tiếp tục kể: “Mặt trận phương tây có thế lực gọi là “viện trọng tài” dẫn đầu, nghe nói gồm có mười sáu người, bọn họ có một trận quyết chiến với một người phương đông trên tháp Eiffel!”

“Trên tháp Eiffel?”

Lâm Hiểu Nguyễn nói bằng giọng kỳ quái: “Nghe cậu nói, có vẻ như bọn họ muốn đánh nhau, lẽ nào bọn họ lên trên đỉnh tháp để đánh nhau?”


“Chẳng phải chỉ là một trận đấu võ thôi sao, có cần phải đặc biệt chọn một nơi như đỉnh tháp Eiffel không?”

“Liệu có phiền phức quá không vậy?”

Catherine nở một nụ cười, lắc đầu nói: “Lâm, cậu nghĩ đơn giản quá rồi!”

“Những người như chúng ta nếu muốn lên tới đỉnh tháp Eiffel thì phải đi bằng thang máy hoặc leo cầu thang bộ rất lâu!”

“Nhưng cuộc chiến đôi bên tại đó vào ngày mai, bọn họ chỉ cần hít thở một hơi là có thể lên được tới đỉnh tháp rồi!”

“Chỉ hít thở một hơi là có thể lên tới đỉnh tháp Eiffel?”

“Sao có thể chứ?”

Nghe xong, Lâm Hiểu Nguyễn lập tức lắc đầu. Tháp Eiffel có độ cao lên tới gần 300 mét, muốn leo lên đỉnh tháp trong một hơi thở, đến máy bay trực thăng cũng không làm được, vậy người như nào mới có thể đạt được tốc độ này?

“Có gì mà không thể?”

“Lâm, tôi từng nói với cậu rồi, trên thế giới này có rất nhiều thứ mà chúng ta không thể ngờ tới, cũng giống như “siêu nhân lam quang” mà cậu nhìn thấy trên các video lúc trước, chẳng phải cũng là dạng thần kỳ sao?”

Lâm Hiểu Nguyễn bỗng á khẩu, quả thực cô ta từng nhìn thấy “siêu nhân lam quang” trong video, cảnh tượng người đó phá huỷ hơn mười cỗ máy bay đến giờ vẫn còn in sâu trong đầu cô ta.

Cô ta từng nghi ngờ tính chân thực của video đó nên đã cố ý lưu lại chiếc video ấy, tìm mấy người có chuyên môn về mặt cắt ghép video tới kiểm tra, nhưng kết quả nhận được đều như nhau – nguồn gốc của video là từ thực tế.

Từ đó về sau, cô ta vô cùng tò mò và mong đợi rất nhiều đối với thứ được gọi là “siêu nhân lam quang”, hy vọng có thể gặp được người này vào một ngày không xa, cũng từng tưởng tượng “siêu nhân lam quang” có thể nghe được lời cầu nguyện của Lâm Hiểu Nguyễn, kéo cô ta ra khỏi mồ chôn của hôn nhân.

Nhắc tới “siêu nhân lam quang”, tâm trạng của Lâm Hiểu Nguyễn hơi bàng hoàng.

Catherine thấy bộ dạng của Lâm Hiểu Nguyễn bỗng phản ứng lại, cười nhạt: “Đã vài tháng trôi qua rồi, sao cậu vẫn còn nghĩ tới siêu nhân lam quang chứ?”

Catherine choàng vai Lâm Hiểu Nguyễn, nói nhỏ vào tai cô ta: “Lâm, nếu cậu thực sự muốn nhìn thấy siêu nhân lam quang, ngày mai chúng ta đi tới tháp Eiffel”.

“Tôi nói nhỏ cho cậu biết, ngày mai, người có trận quyết chiến với mười sáu vị lãnh đạo cao nhất của viện trọng tài chính là siêu nhân lam quang mà cậu ngày nhớ đêm mong đó!”

“Hả?”

“Cậu nói gì?”

Lâm Hiểu Nguyễn trở nên bàng hoàng.

“Cậu nói, ngày mai siêu nhân lam quang đến tháp Eiffel?”

“Cậu nói thật sao?”
Catherine gật đầu chắc nịch: “Tôi nói chính xác 100%, thông qua nguồn tin đáng tin cây, tôi biết được siêu nhân lam quang cũng giống như cậu, là người Hoa Hạ, cậu ta có biệt hiệu là Diệp Lăng Thiên!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.