Chương trước
Chương sau
“Đúng vậy, mười sáu vị thẩm phán trăm năm không thèm xuất hiện, đến cả Long Hoàng năm xưa cũng bị mấy người họ liên thủ đánh cho phải chật vật bỏ chạy thì không biết lần này sẽ có mấy người trong bọn họ ra tay đây!”

Người dùng khác có tên là "Mười sáu năm sau" cũng là một vị cao thủ siêu phàm bèn đáp lại.

Khi mọi người đang thảo luận thì bất chợt có một dòng bình luận hiện lên.


“Các vị, đây rõ ràng là tiệc Hồng Môn do viện trọng tài tạo ra. Khiêu chiến Diệp Lăng Thiên, bất luận là số lượng hay là thế trận thì mười sáu thẩm phán vương của viện trọng tài đều chiếm ưu thế. Với điều kiện bất lợi như vậy, mọi người thấy Diệp Thiên có ứng chiến không?"

Lời bình luận vừa xuất hiện thì bên dưới lại tiếp tục bùng nổ thảo luận.

“Đồ ngốc, anh đang nói gì vậy, lẽ nào vẫn có người cho rằng Diệp Thiên sẽ không tham chiến sao?”

“Đúng thật là, lại còn thuộc cảnh giới siêu phàm cơ đấy. Một người cảnh giới chí tôn như tôi còn nhìn thấu hơn anh. Diệp Lăng Thiên là ai chứ? Từ lúc xuất đạo, lẽ nào có cuộc chiến nào khiến cậu ta sợ sao?”

“Đúng vậy, những chuyện như Diệp Thiên một chọi cả đám còn ít sao?”

“Ha ha, vị siêu phàm này nói chuyện vui quá, không phải là siêu phàm fake đấy chứ?”

Bình luận bên dưới hiện lên một câu nói đầy chế nhạo khiến cho vị siêu phàm lập tức thoát ra khỏi diễn đàn, tức tới mức off luôn.

Nhưng cũng chính lời bình luận đó khiến mọi người đều hiểu rõ, Diệp Thiên chắc chắn sẽ đồng ý tham chiến.

Trong nhà họ Diệp, Diệp Thiên đang nằm dưới một gốc cây to mát mẻ trong sân, hay tay kê làm gối với vẻ nhàn nhã.

Diệp Tinh ôm máy tính đứng bên cạnh Diệp Thiên.

“Đây rõ ràng là cái bẫy mà viện trọng tài nhằm vào anh, anh có đi không?”

Diệp Tinh nhìn Diệp Thiên, để lộ vẻ lo lắng.

Viện trọng tài gửi lời mời, hình như đưa ra cả địa điểm và thời gian nữa, hơn nữa còn ở Pháp Bang. Tất cả đều là thiên thời địa lợi nhân hòa, thậm chí về số lượng cũng chiếm ưu thế. Ở góc độ của họ thì chắc chắn là sẽ hi vọng Diệp Thiên sẽ ứng chiến.

Đôi mắt Diệp Thiên sâu thẳm nhìn lên bầu trời. Cậu nhếch miệng cười ý vị.

“Em thấy anh sẽ bỏ chạy sao?”

Diệp Tinh nghe thấy vậy thì thở dài. Câu hỏi vừa đưa ra thì cậu ta đã đoán được đáp án rồi.

Diệp Thiên trước giờ luôn chỉ có tiến chứ không có lùi. Dù đối diện với đối thủ như thế nào, dù đối phương có bao nhiêu người thì cũng luôn một mình ứng chiến, chưa bao giờ lui nửa bước.

Đây chính là nguyên nhân khiến cho Diệp Thiên hiện tại có thể uy hiếp cả thế giới, khiến giới võ thuật nghe thấy là phải khiếp sợ.

“Vậy khi nào anh ra tay?"

Diệp Tinh biết không thể khuyên được Diệp Thiên nên hỏi.

“Ngày mai, vừa hay anh tới Pháp Bang chơi một chuyến. Nghỉ ngơi một ngày sau đó sẽ cùng chơi với mười sáu gã đó!”
Diệp Thiên trả lời ngắn gọn, dứt khoát. Giọng điều thoải mái, hoàn toàn không có gì là căng thẳng khi sắp phải đối mặt với trận chiến sắp tới.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.