Chương trước
Chương sau
“Không sao, Diệp Lăng Thiên tuổi trẻ khí thịnh, thiếu niên có chí, đương nhiên sẽ tâm cao khí ngạo, không đồng ý nắm giữ Liên minh Võ thuật cũng là chuyện bình thường!”

“Chuyện quan trọng nhất là, cậu ta là võ giả Hoa Hạ, có một trái tim bảo vệ đất nước, như vậy đã đủ rồi, cứ như vậy, cậu ta có nắm giữ Liên minh Võ thuật hay không, cũng không quan trọng!”

Ánh mắt ông ta nhìn qua Long Định Thiên, lại mở lời hỏi: “Định Thiên, thầy nhìn mặt mày con, vừa lo âu lại có chút mờ mịt, không phải chỉ bởi vì chuyện này chứ?”


Long Định Thiên âm thầm cảm khái, người đàn ông chỉ nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng bất kỳ dấu vết nào cũng không thể lọt qua được mắt ông ta.

Ông ta thở dài một tiếng, buồn bã nói: “Hôm nay, trên trang web cao thủ quốc tế, đã xuất hiện biểu ngữ mới!”

“Bảng hoàng, mở lại rồi!”

Ông ta vừa dứt lời, đôi mắt người đàn ông áo trắng vốn đang bình tĩnh, đột nhiên lại lóe lên tinh mang sáng rực, phóng thẳng lên trời.

“Bảng hoàng?”

Ông ta trước đây giống như một tăng ni ngồi thiền, dường như đã lấy lại sức sống, khí lực tinh thần đều lên tới cực điểm.

Long Định Thiên gật đầu, ông ta biết rất rõ, có thể khiến người đàn ông cao ngạo, đứng đầu thiên hạ này thực sự dao động, chỉ có mỗi hoàng bảng đại diện cho sức chiến đấu tuyệt đối của hoàng cấp này, cùng với những đối thủ đã từng tranh đấu cùng nhau trên bảng.

“Bảng hoàng bây giờ, có giống với một trăm năm mươi năm trước không?”

Khí thế kinh người trên người đàn ông áo trắng khiến Long Định Thiên chỉ cảm thấy như có luồng áp lực từ trên trời giáng xuống, với tu vi hoàng cấp hậu kỳ của ông ta, nhưng cũng hô hấp dồn dập hơn.

Một lúc sau, luồng hơi thở này mới biến mất.

“Bảng hoàng cụ thể trên trang web cao thủ quốc tế vẫn chưa công bố, nhưng…”

Giọng điệu Long Định Thiên nặng nề: “Trên biểu ngữ trang web rõ ràng đã nhắc đến bảng hoàng lần này, là vì Diệp Lăng Thiên mà mở lại, mà Diệp Lăng Thiên lại chiếm vị trí đầu bảng!”

“Đầu bảng hoàng?”

Người đàn ông áo trắng nghe vậy, thân hình không gió khẽ tung bay, căn nhà tranh bị chấn động chỉ còn lại một đống hoang tàn.

“Tốt, tốt!”

Hai chữ tốt liên tục của ông ta, khí thế ngút trời.

“Bảng hoàng một trăm năm mươi năm trước, thầy, chiến tôn, hồng y giáo chủ, Kẻ Hủy Diệt, lãnh chúa Jacques, đều ngấp nghé ngai vàng nãy đã lâu, ai ai cũng muốn tranh giành vị trí đứng nhất bảng hoàng này!”

“Ai ngờ, một trăm năm sau bảng hoàng mở lại lần nữa, ngươi đứng đầu bảng lại không phải bất kỳ ai trong chúng ta, mà do một nhân tài mới nổi tiếp nhận, đúng là thú vị, rất thú vị, ha ha!”

Ông ta cười điên cuồng, sau đó ánh mắt nhìn xuống dưới, trông nghiêm túc chưa từng có.

“Định Thiên, đưa tin cho toàn bộ thành viên Liên minh Võ thuật, kể từ hôm nay, tất cả mọi người đều có thể tự do hành động, yêu cầu phải dốc hết sức hết khả năng, trong thời gian ngắn nhất phải cố thăng cấp thực lực bản thân mình, đạt đến cực hạn mà bản thân có thể đạt được!”
“Nói với bọn họ, đây chính là mệnh lệnh cuối cùng mà “Thanh Long lão nhân” ta truyền cho mọi người!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.