Chương trước
Chương sau
Bốn người trên không, khí thế hào hùng, trấn áp hư không, xung quanh tràn ngập sức mạnh bao phủ, không gian cũng dần dần rung chuyển.

Người trung niên nói chuyện với Diệp Thiên, hai tay chắp sau lưng, ánh mắt rét lạnh, giọng điệu đã không còn khách sáo.

“Tổ chức người bảo vệ của Đảo Quốc?”


Diệp Thiên khẽ nheo hai mắt, lướt nhìn bốn người này.

Bốn người đều là cao thủ hoàng cấp trung kỳ, so với bốn vị quỷ thần thì mạnh hơn cả một bậc, hôm nay người trung niên mặc áo bào này tự giới thiệu, cậu cũng hiểu rõ trong lòng.

Toàn bộ Đảo Quốc, ngoại trừ tà thần Bát Kỳ Đại Xà đáng sợ nhất trong truyền thuyết, thì cũng chỉ có thành viên tổ chức người bảo vệ Đảo Quốc, mới có thực lực khủng khiếp như vừa rồi.

Người trung niên khẽ gật đầu, giọng điệu rét lạnh.

“Không sai, bốn người chúng ta, đều thuộc “Thiên Phủ” của Đảo Quốc!”

Giọng điệu người trung niên kiêu ngạo, Thiên Phủ, chính là tên của tổ chức người bảo vệ Đảo Quốc.

“Thiên Phủ? Khẩu khí lớn thật!”

Vẻ mặt Diệp Thiên không đổi, chỉ khẽ cười lên tiếng.

“Diệp Lăng Thiên, giới thiệu với cậu trước!”

Người đàn ông trung niên khẽ vung tay, chỉ vào người đàn ông tráng niên bên cạnh ông ta trước.

“Vị này, là Long Quỷ Thượng Sư, tu sĩ đầu tiên của Đảo Quốc ta dùng việc tu luyện thân xác tiến vào hoàng cấp, là “Quốc sư” do thiên hoàng thời đầu ngự phong, có khả năng dời núi lấp biển, ở Cửu Châu Đảo Quốc, đã dùng thân xác đánh bay mười quỷ thần, trấn áp thần ma!”

Ông ta vừa dứt lời, Long Quỷ Thượng Sư đưa tay hành lễ với Diệp Thiên, khẽ vuốt cằm.

“Đại danh Đế Vương Bất Bại, đã sớm nghe như sấm bên tai, hôm nay gặp mặt, quả thực là thiếu niên anh hùng!”

Thân hình ông ta cũng không phải quá cường tráng mạnh mẽ, nhưng tổng thể từ trên xuống, hơi thở vững vàng, nặng như núi, cánh tay, đùi để lộ bên ngoài giống như kim cương tôi luyện, tựa như xương cốt thú lớn hồng hoang, từng phân từng tấc đều ngập tràn sức mạnh kinh khủng.

Diệp Thiên liếc nhìn đã biết thân xác người này đã vượt qua giới hạn người phàm, đã tiến đến tiên thiên, hơn nữa, cũng đã vượt qua tiên thiên chi thể, đạt đến cấp độ tiên thiên bảo thể.

Chỉ riêng về thân xác, sức mạnh thân thể của người này so với Võ Đằng Nguyên đã trở thành tiên thiên chi thể còn mạnh hơn một bậc, so với phệ thiên chi thể của cậu lúc này, cũng không kém bao nhiêu.

Ánh mắt Diệp Thiên lóe sáng, không đáp lời, người đàn ông trung niên lại chỉ vào người đàn ông còn lại sau lưng.

“Vị này, là đại gia thuật sĩ đầu tiên của Đảo Quốc ta dùng pháp tiến vào hoàng cấp, tu vi đã đạt đến tu pháp chân nhân – Luân Hồi Trí Giả! Đã từng đại chiến ba ngày ba đêm với hoàng cấp Huyết Tộc phương Tây, mạnh mẽ giết chết sáu vị hoàng cấp Huyết Tộc, buộc tất cả Huyết Tộc xâm phạm Đảo Quốc ta đều rút lui, có thể dùng một suy nghĩ, trấn áp cả một khu vực!”

Luân Hồi Trí Giả khẽ nâng mắt, vẻ mặt không buồn không vui, không nhìn ra được hỷ nộ ái ố, ông ta chỉ nhẹ nhàng lướt nhìn Diệp Thiên, như thế cao thủ tuyệt thế được xưng “vô địch thế giới” này không lọt được vào mắt ông ta vậy.

Người đàn ông trung niên cuối cùng chỉ về phía người phụ nữ duy nhất với dung mạo xinh đẹp.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.