Chương trước
Chương sau


Mọi người khiếp sợ ngẩng đầu, trong khói bụi, một bóng người dần dần hiện ra, chính là Diệp Thiên, ánh mắt như sao, áo trắng tung bay, mà cả người thì không chút tổn thương.

Trên mặt Liệt Khẩu Nữ đã không còn chút ít đắc ý nào nữa, trái lại là tràn đầy hoảng hốt và khiếp sợ, bàn tay nắm lấy xích sắt sau búa cũng đang run nhè nhẹ.

Dưới sức mạnh của búa lớn, Diệp Thiên kiêu ngạo đứng đó, búa Lôi Thần chỉ cách đầu cậu hơn một tấc, nhưng khoảng cách hơn một tấc này lại giống như rãnh trời, không cách nào vượt qua.


Một bàn tay, chỉ một bàn tay!

Một tay Diệp Thiên chống vào cán búa lớn, một tay khác vẫn đặt sau lưng, trong mắt cậu đều là hờ hững, đất đai dưới chân không hề hư hại, cho dù mặt đất xung quanh bị nổ thành dáng vẻ gì thì vị trí cậu đứng vẫn bình yên vô sự.

“Tích tích!”

Tiếng động khe khẽ truyền đến, lúc này Liệt Khẩu Nữ mới hơi cúi đầu, ánh mắt nheo lại.

Những giọt máu tươi từ hai tay cô ta rơi xuống mặt đất, nhìn mà giật mình.

Cô ta không thể tin nổi, chính mình dốc hết sức mạnh đánh ra búa Lôi Thần, nói có thể hủy thiên diệt địa cũng không quá đáng.

Nhưng ngay trước mặt cô ta, Diệp Thiên chỉ duỗi một tay ra đã có thể đón lấy toàn bộ công kích cuồng bạo này, hơn nữa phản lực còn làm cho tay cô ta rách tả tơi, mà cô ta lại không có cảm giác gì?

Nhìn thấy ngay cả quần áo của Diệp Thiên cũng không một nếp nhăn, trong lòng Liệt Khẩu Nữ dâng lên cảm giác sợ hãi chưa bao giờ có.

Người trước mắt này, không, cậu không phải người, mà là quái vật, là ma quỷ, từ đầu chí cuối chính là chân thần trên đời, không ai có thể chiến thắng.

“Lấy một tay đón đỡ búa Lôi Thần, còn bảo vệ tất cả sự vật dưới chân và quanh người không bị tổn hại, chuyện này… thật sự là chuyện mà con người có thể làm được sao?”

Vô số võ giả Đảo Quốc đều trợn tròn hai mắt, cơ thể run rẩy dữ đội, cảnh tượng hôm nay khiến bọn họ cả đời cũng khó mà quên được.

Giờ phút này, cuối cùng bọn họ cũng nhận ra rằng, ngay từ khi bắt đầu bọn họ đã chìm trong sai lầm rồi.

Bốn đại quỷ thần mặc dù mạnh mẽ, nhưng đối thủ lúc này của bọn họ lại là Đế Vương Bất Bại, người từ khi ra đời đến giờ chưa từng thất bại, ngay cả quân đội cũng có thể càn quét!

“Sức mạnh của búa Lôi Thần cũng không tệ lắm!”

Diệp Thiên nhếch miệng cười một tiếng: “Đáng tiếc, không thể làm tôi bị thương!”

Ngay sau đó, năm ngón tay cậu khẽ cử động, đột nhiên dùng lực.

“Cái gì?”

Liệt Khẩu Nữ vốn đã khiếp sợ gần chết, nhưng cảnh tượng xảy ra ngay sau đó lại khiến tự tin trong cô ta hoàn toàn tan rã, không còn một chút một ít nào nữa.

“Răng rắc!”

Tiếng vang giòn truyền ra, mỗi người đều có thể nghe thấy rõ ràng.

Trên mặt mọi người toát đầy sợ hãi, bề mặt búa lớn xuất hiện vô số vết nứt đang dần lan ra.

“Cạch!”





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.