Chương trước
Chương sau

“Võ Đằng Nguyên, chuyện này làm tốt lắm, cơ thể của cô gái này hoàn toàn phù hợp với linh thể của tôi, chỉ cần ám lên người cô ta thì trong vòng ít nhất 100 năm tôi có thể không cần phải lo lắng về vấn đề linh môi nữa. Thực lực của tôi cũng có thể hồi phục tới 8 phần rồi!”

Thần Gaya khẽ gật đầu, đây là những tín đồ trung thành nhất của cô ta. Cô ta bật cười với những người này.


Vừa dứt lời thần Gaya đã hóa thành vô số chấm nhỏ màu xanh lam bay tản ra khắp không gian và đáp lên cơ thể của Cố Giai Lệ.

Cố Giai Lệ đang ngủ say bỗng chau mày, cơ thể khẽ cử động, biểu cảm trông vô cùng đau đớn.

Nhưng ý thức của cô ta thì đã chìm sâu vào giấc ngủ, không thể nào tỉnh lại, cô ta chỉ cảm thấy trong giấc mơ có một bóng hình màu lam đang dần tiếp cận cô ta, nhìn có vẻ không chân thực nhưng càng lúc càng tiến lại gần.

Cuối cùng thì Cố Giai Lệ mở bừng mắt.

Cô ta trợn tròn, đôi mắt trước đó đen kịt bỗng chuyển thành màu xanh lam giống như hai viên đá lạnh giá, phát ra khí tức ghê người.

Những người đứng đầu trong gia tộc Võ Đằng đều đồng loạt nhìn Cố Giai Lệ, biểu cảm của họ vô cùng kỳ lạ. Bọn họ không biết là sự kết hợp của linh thể và linh môi có thành công hay không.

“Võ Đằng Nguyên, từ hôm nay trở đi, gia tộc Võ Đằng sẽ do tôi nắm giữ!”

Cố Giai Lệ đột nhiên lên tiếng, giọng nói lạnh lùng như băng và sắc mặt thì càng không phải nói tới.

Đám đông giật mình sau đó để lộ vẻ vui mừng.

“Đại nhân Gaya, thành công rồi ạ?”

Võ Đằng Nguyên vô cùng kích động, giọng nói thì run rẩy.

“Ừ!”

Cố Giai Lệ khẽ gật đầu. Cô ta lúc này không còn là Cố Giai Lệ nữa mà chính là thần Gaya hiện thế được sống lại.

“Đỡ một chiêu của tôi!”

Thần Gaya đột nhiên cười và khẽ tung ra một chưởng.

Chưởng đánh này khiến cho nguyên khí đất trời bạo động, Võ Đằng Nguyên tái mặt, bật lùi lại, trong nháy mắt tung ra 7 chưởng liên tiếp.

Bảy chưởng này miễn cưỡng mới đỡ được một chưởng của thần Gaya, thực lực của cao thủ vương cấp được tung ra, mỗi chưởng đều vô cùng hùng hậu, mang theo sức mạnh như dời non lấp biển, đến cả sóng biển cách đó hàng trăm mét cũng có thể bị cuốn lên bởi sức mạnh này.

Vậy mà bảy chưởng của Võ Đằng Nguyên chẳng khác gì một giọt bùn rơi vào giữa đại dương trước chưởng lực của thần Gaya, hơn nữa còn bị chưởng lực kia chèn ép phải lùi lại liên tiếp.

Bảy chưởng tung ra không hề thu được gì. Chưởng lực của ông ta dường như bị sụp đổ trước chưởng lực của thần Gaya, đến chưởng thứ bảy, ông ta dồn toàn bộ sức mạnh mà cơ thể vẫn phải run lên và bật lùi lại hàng trăm mét.

Đám đông kinh hãi, Võ Đằng Nguyên là người mạnh nhất trong gia tộc Võ Đằng, dù là Võ Đằng Triết người từng được mệnh danh là kiếm thần cũng không thể nào so với ông ta được.
Vậy mà một chưởng của thần Gaya lại có thể đẩy lùi một vị vương cấp 8 sao ra xa hàng trăm dặm. Đấy còn là tùy ý ra tay. Nếu như cô ta dùng toàn bộ sức lực thì không biết là sẽ khủng khiếp tới mức nào?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.