Chương trước
Chương sau


Với thiên phú tài ba của Long Định Thiên mà chỉ ở ngoại môn, bây giờ chính miệng ông ta nói dù đã đạt đến hoàng cấp cũng chỉ có đủ tư cách đến trung môn.

Vậy nội môn, huyền môn mạnh hơn thì phải đạt đến bước nào?


Cậu không hề thay đổi ý định đi tìm Thi Tú Vân, nhưng lúc cậu cũng phải thừa nhận muốn đi vào thế giới nhỏ một mình thì khó mà nói được.

Nếu cậu không có sức mạnh đè ép tất cả những người ở thế giới nhỏ thì cứ đi như thế đồng nghĩa với tự tìm chết.

Long Định Thiên nhìn vẻ mặt của Diệp Thiên, ông ta biết Diệp Thiên sẽ hơi ngạc nhiên, vội khuyên: “Tôi không biết cậu muốn tìm ai trong thế giới nhỏ, nhưng tôi là võ giả ở thế tục từng đi vào thế giới nhỏ, với danh nghĩa cá nhân tôi phải nhắc cậu một câu…”

“Đừng đi!”

“Nơi đó là nơi người ngoài vào thì sẽ chết, nó đáng sợ hơn những nơi cậu từng đi qua rất nhiều”.

Diệp Thiên vẫn đứng nguyên tại chỗ, không lên tiếng phản bác lời của Long Định Thiên.

Cậu xoa cằm như đang suy nghĩ điều gì, một lúc sau mới ngẩng đầu lên.

“Có lẽ thế giới nhỏ thật sự đáng sợ như ông nói, nhưng tôi có lý do không thể không đi”.

“Tôi cần biết lối vào của thế giới nhỏ ở đâu, chỉ cần ông nói cho tôi biết, tôi có thể đồng ý với bất kỳ điều kiện nào của ông”.

Long Định Thiên do dự, ông ta nhìn ra được sự kiên định trong mắt Diệp Thiên, ông ta cũng biết rõ không thể thay đổi được việc mà Diệp Thiên đã quyết.

Nhưng thế giới nhỏ là nơi bí ẩn và đáng sợ nhất trong kí ức của ông ta, người có thực lực mạnh như ông ta cũng không khỏi rùng mình mỗi khi nhớ lại cuộc sống ở thế giới nhỏ.

Với tính cách của Diệp Thiên, một khi đi vào thế giới nhỏ thì không biết sẽ xảy ra chuyện loạn lạc gì, hễ không cẩn thận rất có thể sẽ bị các cường giả trong đó bao vây giết tập thể.

Ông ta do dự một lúc, khi bắt gặp ánh mắt kiên định của Diệp Thiên lần nữa, cuối cùng ông ta cũng thỏa hiệp.

“Tôi biết có khuyên cậu cũng vô dụng, vậy thì tôi sẽ nói thật cho cậu biết, cậu không thể đi vào thế giới nhỏ trong sáu tháng tới”.

“Tại sao?”, nghe thế Diệp Thiên hơi lo lắng nói.

Thi Tú Vân bị ông lão bí ẩn bắt đi không biết tung tích, điều cậu cần làm bây giờ là mau chóng tìm được Thi Tú Vân, nếu không kéo dài thêm một ngày Thi Tú Vân có thể phải chịu khổ một ngày.

Nhưng Long Định Thiên lại nói cậu không thể đến thế giới nhỏ trong sáu tháng, dù là tâm cảnh cảnh giới phá nguyên của cậu cũng không thể giữ bình tĩnh.

“Vì lối vào của thế giới nhỏ chỉ mở mỗi năm một lần với bên ngoài”.

Long Định Thiên trầm giọng nói: “Con đường võ thuật khó khăn nghìn trùng, võ giả hoặc là sức mạnh tinh thần tu luyện đến mức độ nào đó mới có thể có khả năng mở ra không gian, mà thế giới nhỏ là do các cường giả có năng lực mạnh nhất cùng nhau mở ra ở thời kỳ thượng cổ, để cho con cháu đời sau của họ sinh sống tu luyện”.

“Thế giới nhỏ vào giới thế tục là hai hệ thống không gian khác nhau hoàn toàn, muốn vào được thế giới nhỏ, một là xuyên vào trong sự hỗn loạn của không gian, trong trường hợp này ngươi xuyên qua gần như có thể sẽ chết, hơn nữa chưa chắc có thể đến nơi thành công”.




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.