Chương trước
Chương sau


“Cái gì?”.

Long Định Thiên đứng trên đỉnh tòa nhà, nhìn bóng lưng Diệp Thiên đi xa, một lúc lâu không thể lấy lại tinh thần.


Vào một tuần trước, thành viên của liên minh võ thuật ở gần Cảng Đảo quả thật đã cảm nhận được Cảng Đảo có hoàng cấp xuất thế.

Nhưng vì một số nguyên nhân, thành viên đó không kịp thời đến tra rõ. Cuối cùng Cảng Đảo xảy ra dị tượng, ông ta mới đến đây rồi tìm thấy Diệp Thiên.

Ông ta còn định sau khi kết thúc cuộc thương lượng với Diệp Thiên sẽ đến thăm nhà họ Cận, mời Cận Vô Trần gia nhập liên minh võ thuật, thế mà Diệp Thiên lại nói Cận Vô Trần đã bị cậu giết?

“Lẽ nào cậu ta cũng đã đạt đến hoàng cấp?”.

Nghĩ đến đó, Long Định Thiên khẽ động tinh thần, dưới chân sinh ra gió. Ông ta bỗng nhiên bay vọt đi, giống như viên đạn xé rách chân trời, đuổi theo hướng Diệp Thiên rời khỏi.

Ông ta băng qua hơn một nghìn hải lý, giữa đường không ngừng cảm ứng tung tích của Diệp Thiên, nhưng lại không thu hoạch được gì. Ngay cả bóng dáng của Diệp Thiên cũng không thấy đâu.

“Tốc độ nhanh quá, cậu nhóc này…”.

Sau cơn kinh ngạc, Long Định Thiên lại cười gượng.

Lần này, ông ta đến đây vốn định mời hai vị cứu viện hùng mạnh cho liên minh võ thuật, Diệp Thiên còn là người mà ông ta xem như sẽ nối nghiệp ông ta, tương lai định giao toàn bộ mọi chuyện của liên minh võ thuật cho cậu. Kết quả, Diệp Thiên nhận lệnh bài xong thì chạy biến không thấy bóng dáng, người còn lại là Cận Vô Trần cũng đã bị Diệp Thiên giết chết. Trong thoáng chốc, tưởng tượng của ông ta lại trở thành bọt bong bóng.

Long Định Thiên đứng trên mặt biển, nhíu mày lần nữa, trong lòng dâng lên nỗi buồn vô hạn.

“Diệp Lăng Thiên, rốt cuộc cậu còn muốn khơi dậy bao nhiêu sóng gió trên thế giới mới ngừng lại đây?”.

Một hồi lâu sau, ông ta phất tay áo, vọt đi theo một hướng khác.

Trận chiến giữa Diệp Thiên và Cận Vô Trần ở vịnh Thanh La chỉ có một mình cao thủ vương cấp là Hắc Thần Vu Chủ tận mắt nhìn thấy. Nhưng ông ta bị Diệp Thiên đánh bị thương, ôm hận trong lòng, đương nhiên không muốn lan truyền chuyện Cận Vô Trần bị Diệp Thiên giết chết giúp danh tiếng của cậu lại nâng cao, do đó có rất ít người biết chuyện này.

Sau trận chiến đó, Diệp Thiên vẫn luôn luyện chế Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm trên nóc tòa nhà Tập đoàn Lăng Thiên, không quan tâm đến những chuyện khác. Trong vòng bảy ngày này, giới thượng lưu của Cảng Đảo đã thay đổi toàn bộ.

Nhà họ Nhiếp vốn đứng đầu trong mười gia tộc lớn mà giờ đây đã rơi xuống chót cùng. Gia chủ nhà họ Nhiếp bị Diệp Thiên giết chết, nhà họ Nhiếp bèn đầu quân cho nhà họ Cận. Sau đó nhà họ Cận lại bị hủy diệt phải trốn chạy, bọn họ tự biết đại thế đã mất. Mặc dù những gia tộc khác không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng bắt đầu phát hiện xu thế suy tàn của nhà họ Nhiếp, bọn họ cùng nhau tấn công đến doanh nghiệp dưới trướng nhà họ Nhiếp với khí thế vô cùng mạnh mẽ.

Lúc này, nhà họ Nhiếp hoàn toàn không còn hơi sức đâu để quan tâm chuyện sản nghiệp. Ông cụ nhà họ Nhiếp là Nhiếp Vinh lại nhận lấy trọng trách cầm lái nhà họ Nhiếp. Ông ta lập tức ra quyết sách, dẫn theo đứa cháu đích tôn duy nhất còn lại chạy đến Tập đoàn Lăng Thiên, đến trước cửa tập đoàn dập đầu quỳ lạy.

“Làm phiền thông báo giúp một tiếng, ông già này dẫn theo cháu Nhiếp Hâm mong được gặp chủ tịch Tập đoàn Lăng Thiên, chúng tôi sẽ quỳ ở đây chờ!”.

Đường đường là ông Nhiếp, chủ tịch danh dự của Tập đoàn Nhiếp Thị, người gầy dựng nên nhà họ Nhiếp, từng nhận được huy hiệu vinh dự của Cảng Đảo, bây giờ lại quỳ trước cửa Tập đoàn Lăng Thiên cứ như tín đồ trung thành nhất, khiến vô số người chú ý.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.