Chương trước
Chương sau


"Đã lâu không gặp!"

Ông ta nhìn Diệp Thiên, như thể nhìn thấy một người bạn cũ và nói lời xin chào vậy!

Nhưng khi Diệp Thiên nhìn thấy có người tới, cậu hơi nheo mắt lại, nhưng không hề có ý định chiến đấu mà chỉ để Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm ra phía sau.


"Long Hoàng?"



Diệp Thiên thu kiếm đứng thẳng, hơi ngẩng đầu lên.

Long Định Thiên giẫm lên không trung mà bước, cuối cùng dừng trước tòa nhà của tập đoàn Lăng Thiên, đối diện với ánh mắt của Diệp Thiên.

"Đã lâu không gặp!"

Ông ta cười nhẹ với Diệp Thiên, nhưng nụ cười lại không chứa đựng sự ấm áp, ngược lại có chút gì đó gượng gạo.

“Quả thực là đã lâu không gặp!”, Diệp Thiên không chút lay động, cậu điềm đạm nói: “Chắc bây giờ ông đang bận với việc sáp nhập liên minh võ đạo nhỉ, tại sao lại xuất hiện ở đây?

Long Định Thiên tiến lên một bước, đáp xuống bên cạnh Diệp Thiên, sau đó khoanh chân ngồi xuống.

"Tôi đến Cảng Đảo lần này là để kêu gọi một người, nhưng lại bất ngờ gặp hiện tượng lạ nên mới đến xem thử, không ngờ là do cậu gây ra à!"

“Kêu gọi?”, Diệp Thiên có hơi tò mò, Cảng Đảo này lớn bao nhiêu mà còn có người đáng để Long Định Thiên xuất hiện ư?

Ánh mắt Long Định Thiên chợt trở nên đen sậm, hệt như mây cuộn trên bầu trời vậy, giọng điệu liền trở nên nghiêm trọng.

"Nếu đã gặp cậu ở đây, vậy thì tôi nghĩ mình nên nhắc nhở cậu một chuyện!"

"Những gì cậu làm gần đây đã khiến cho một số nguyên lão trong liên minh võ thuật cảm thấy bất mãn!"

Long Định Thiên khẽ thở dài, sau đó lắc đầu nói: "Trong trận chiến ở Lư Thành, cậu đã giết chết sáu vị vương cấp phương đông, điều này tương đương với việc làm cho chúng ta trong nháy mắt mất đi sáu vị trí chiến đấu cho trận chiến vương cấp sắp tới!”

"Mặc dù liên minh võ thuật do tôi làm chủ, nhưng bên trong vẫn còn rất nhiều nhân vật cấp nguyên lão đức cao vọng trọng, cậu giết đi sáu vị vương cấp như thế, đương nhiên bọn họ sẽ cho rằng cậu đang làm suy yếu sức mạnh của giới võ thuật Hoa Hạ, cũng như sẽ dẫn đến nguy hại cho trận chiến với vương cấp phương tây!"

"Ồ?"

Diệp Thiên vẫn không thay đổi sắc mặt: "Vậy thì sao?"

Ánh mắt Long Định Thiên đanh lại, sau đó lắc đầu nói: "Bởi vì chuyện này nên thế giới phương tây đã bắt đầu chú ý tới cậu, trong một tháng sau khi cậu biến mất, La Võng, viện trọng tài, Huyết tộc, tộc người sói, tộc Thâm Hải, tất cả mọi thế lực đỉnh cao hình như đều cùng nhân tộc phái người tới Hoa Hạ để tìm kiếm tin tức của cậu!"

"Bây giờ cậu đã chính thức trở thành mục tiêu của tất cả mọi người!"

Trong mắt Lăng Định Thiên thì Diệp Thiên chỉ là một con hổ dữ chưa tỉnh hẳn mà thôi, nếu cậu bị giết trong lúc ngủ thì đó sẽ là tổn thất khôn lường cho giới võ thuật Hoa Hạ, vậy rất có thể Hoa Hạ sẽ mất đi một vị hoàng cấp trong tương lai.

Không đợi Diệp Thiên nói xong, ông ta liền nói tiếp.

"Tôi đã từng nhờ người nhắc nhở cậu đừng có động tí là ra nước ngoài, cậu cũng chưa bao giờ để tâm đến chuyện này, nhưng bây giờ tình hình đã hoàn toàn khác, cậu bắt buộc phải đối mặt với nó!"

"Giống như liên minh võ thuật vậy, ở các quốc gia lớn, để hợp nhất sức mạnh vương cấp của mình, hầu hết mọi quốc gia đều thành lập một tổ chức tương tự như ‘liên minh võ thuật’, các tổ chức như vậy có thể được gọi là người bảo vệ, ngoại trừ Hoa Hạ ra thi còn có bốn quốc gia có tổ chức lớn nhất thế giới – Hợp chủng quốc, Sa Quốc, Anh Đình và Pháp Bang! "
"Tổ chức của Anh Đình có mật danh là ‘Mắt của đế quốc’, của Pháp là 'Pháp Đình', ở Sa Nga là ‘Ánh sáng của vùng đất tuyết’, còn tại Hợp chủng quốc là ‘Trại tập trung chiến thần’!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.