Cuối cùng thì Uông Lạc Đan và Nhậm Uyển Doanh cũng đã hoàn hồn. Hai người vội vàng đi theo Diệp Thiên.
Ngụy Tử Phó được Diệp Thiên dìu, chỉ cảm thấy một luồng khí mát chạy từ lưng tới khắp cơ thể, những vết thương bỗng trở nên ngưa ngứa, thể lực hồi phục nhanh chóng khiến cậu ta vô cùng kinh ngạc.
“Anh Thiên, anh là người luyện cổ võ à?”
Ngụy Tử Phó bừng tỉnh, kinh ngạc hỏi.
“Gác chuyện đó qua một bên!”, Diệp Thiên không trả lời mà hỏi người lại: “Tôi rất tò mò, rõ ràng cậu không phải là đối thủ của Nhiếp Vân Hồ, tại sao lại muốn anh ta lên võ đài mà chết cũng không chịu nhận thua vậy?”
Ngụy Tử Phó nghe thấy vậy thì né tránh ánh mắt của Diệp Thiên, không hề trả lời.
Diệp Thiên buông tay, Ngụy Tử Phó lúc này đã có thể tự đi được.
Cậu ta đột nhiên nhớ lại những gì lúc này Diệp Thiên đã làm mà cảm thấy sợ hãi.
“Diệp Thiên!”
Uông Lạc Đan và Nhậm Uyển Doanh từ sau đuổi theo. Uông Lạc Đan nhìn với vẻ kiêng dè nhưng vẫn nói với cậu: “Mau rời khỏi Cảng Đảo đi. Vừa rồi anh không chỉ giết chết Nhiếp Vân Hồ mà còn giết chết cả Vận Ức Trần. Nhà họ Cận và nhà họ Nhiếp chắc chắn sẽ tìm mọi cách đối phó với anh đấy!”
Nhậm Uyển Doanh hoảng sợ, sự thể hiện ngày hôm nay của Diệp Thiên đã phá vỡ mọi ấn tượng từng có trước đây của cô ta với cậu. Cảm giác coi thường mạng sống, ánh mắt nhìn người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350148/chuong-1871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.