“Anh Thiên, anh …”
Ngụy Tử Phó giật mình, đây là lần đầu tiên mà Diệp Thiên nói với cậu bằng vẻ nghiêm túc như vậy.
Đôi mắt Diệp Thiên rực lửa, không hề có ý nói đùa. Cậu tiếp tục nói: “Suy nghĩ của cậu là không muốn gian hập hội Cận Môn vậy thì tiếp tục kiên trì đi !”
Ông tổ nhà họ Cận trở về sẽ càn quét khắp giới thượng lưu của Cảng Đảo, điều này vốn chẳng liên quan tới Diệp Thiên, nhưng ông tổ này lại bắt những kẻ luyện võ của nơi đây phải cúi mình, lúc này cậu lại ở đây thì được nhiên không tránh khỏi dây dưa.
Ông tổ nhà họ Cận đã muốn thống nhất giới thượng lưu của Cảng Đảo thì cậu sẽ không để nhà họ Cận đạt được nguyện vọng.
“Anh Thiên, tôi hiểu ý của anh nhưng mà..."
Cậu ta quay qua nhìn Ngụy Chuy đã sắp điền xong tờ đơn rồi lại nhìn Cận Ức Trần ở gần đó với biểu cảm hăm hở mà nghiến răng.
“Tôi biết sự kiêng dè của cậu nhưng tôi có thể nói cho cậu biết, cậu không cần lo lắng!”
Diệp Thiên xua tay: “Diệp Thiên tôi không giỏi giang gì cho lắm nhưng tôi có thể đảm bảo với cậu, trời có sụp thì có tôi, chỉ cần cậu làm những việc cậu muốn là được!”
Đôi mắt Diệp Thiên trong veo, mặc dù không hề có sự uy hiếp và áp lực nhưng không biết tại sao Ngụy Tử Phó lại cảm thấy vô cùng tin tưởng.
Cậu khẽ dao động đôi mắt, một giây sau chộp lấy tờ đơn gia nhập hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350130/chuong-1853.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.