Diệp Thiên như vậy, đây là lần đầu tiên cô ấy nhìn thấy.
“Diệp…”
Cô ấy đứng dậy, hai chữ “Diệp Thiên” sắp thoát ra khỏi miệng thì Diệp Thiên đã dùng ánh mắt ngăn cô ấy lại.
“Tôi đến Cảng Đảo, là để nhàn nhã hưởng thụ, đừng để lộ thân phận của tôi!”
Một câu nói truyền vào trong tai Kỷ Nhược Tuyết, cô ấy hiểu ngay lập tức, lời đến bên miệng liền ngừng lại.
Nhóm người anh cả Ngụy Hải Phó, chị hai Ngụy Duệ của Ngụy Tử đều chú ý đến động tác của Kỷ Nhược Tuyết, trong lòng hiếu kỳ, Ngụy Tử Phó và Nhậm Uyển Doanh cũng vô cùng kinh ngạc, nhìn dáng vẻ Kỷ Nhược Tuyết rõ ràng quen biết Diệp Thiên.
“Cậu Diệp, là cậu à, thật không ngờ sẽ gặp cậu ở đây!”
Ánh mắt kích động của Kỷ Nhược Tuyết đã được cô ấy cố gắng kiềm chế, lại đổi thành vẻ mặt tươi cười, giống như người chị gái nhà bên vậy.
“Cô Kỷ, chào cô!”
Diệp Thiên đúng lúc cũng khẽ cười gật đầu, thể hiện như một người bình thường.
“Cô Kỷ, hai người quen nhau sao?”
Ngụy Tử Phó hiếu kỳ nói.
Kỷ Nhược Tuyết khẽ gật đầu, ánh mắt lấp lánh: “Đã từng gặp mặt một lần ở Lư Thành tỉnh Xuyên, anh ấy đã giúp tôi việc lớn, tôi vẫn luôn ghi nhớ trong lòng đấy!”
Cô ấy không hề có ý nói dối, quả thực Diệp Thiên đã trấn áp đám thế lực ngầm ở Lư Thành, cứu cô ấy một mạng.
Ánh mắt Nhậm Uyển Doanh khẽ lóe sáng, càng cảm thấy Diệp Thiên thần bí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350123/chuong-1846.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.