Hai bố con hoàn toàn khiếp sợ, mãi đến khi người đàn ông trung niên mặc trang phục nhà Nho đi đến trước người bọn họ, lúc này Cận Lãnh Hàn mới hoàn hồn.
Hai đầu gối cong lại, lập tức cúi đầu quỳ rạp xuống, hệt như tín đồ thành kính nhất nhìn thấy vị thần linh mà mình luôn thờ phụng.
“Gia chủ đời thứ tư nhà họ Cận – Cận Lãnh Hàn, cung nghênh ông tổ trở về!”
“Gia chủ đời thứ tư của nhà họ Cận – Cận Lãnh Hàn, hoan nghênh ông tổ trở về”.
Dường như chỉ trong thoáng chốc, Cận Lãnh Hàn quỳ xuống đất, lộ ra vẻ thành kính và bất ngờ.
Dù trước khi ông ta chào đời, Cận Vô Trần đã rời khỏi nhà họ Cận để đi chu du khắp nơi, ông ta chưa từng gặp Cận Vô Trần nhưng đã từng nghe bố mình – Cận Phong nói rất nhiều về ông tổ này.
“Thần thái khác người là lẽ tự nhiên”.
Đây chính là câu nói Cận Phong miêu tả Cận Vô Trần.
Cận Vô Trần mặc một bộ đồ nho giáo, vóc dáng cao lớn, năm tháng vẫn chưa để lại vết tích trên khuôn mặt, chỉ có đôi mắt đó rất sâu thẳm như thế có thể nhìn thấu được luân hồi.
“Đời thứ tư? Cháu là con trai Tiểu Phong à?”
Cận Vô Trần lạnh nhạt nói, dù có là cháu trai đứng trước mặt mình, cũng vẫn không hề có chút dao động cảm xúc nào, đi đến ngồi xuống vị trí đầu tiên trong sảnh lớn.
Cận Ức Trần đã quỳ ở một bên không dám nói một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350119/chuong-1842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.