Chương trước
Chương sau
Triệu Lạc Sơn và Nam Liệt đi sánh vai nhau, Triệu Lạc Sơn nhỏ giọng hỏi: “Ông tổ nhà họ Cận chẳng phải đồn là năm trăm trước đã rời khỏi Cảng Đảo, mai danh ẩn tích rồi sao? Thế mà ông ta vẫn còn sống à?”.

Ánh mắt Nam Liệt sắc lẹm, bàn tay hơi run run.

“Vì ông ta là vương cấp, tuổi thọ trên cả hai trăm năm đấy!”.


“Tôi từng nói với anh rồi, một trăm năm trước xảy ra một cuộc chiến giữa các vương cấp, tất cả vương cấp trên thế giới đều bị cuốn vào trong, Cận Vô Trần cũng là một trong những nhân vật chính trong cuộc đại chiến đó, chỉ là sau khi cuộc chiến kết thúc, ông ta liền rời khỏi Cảng Đảo!”.

“Ông ta từng tuyên bố trong giới võ thuật, trừ khi cuộc chiến giữa các vương cấp lại một lần nữa xảy ra, nếu không ông ta tuyệt đối sẽ không trở lại Cảng Đảo!”.

“Cái gì?”, Triệu Lạc Sơn tỏ vẻ sửng sốt: “Vậy bây giờ Cận Vô Trần xuất hiện ở Cảng Đảo, lẽ nào dự báo...”.

“Đúng thế!”, Nam Liệt gật đầu, giọng nói trầm trọng chưa từng có.

“Cuộc chiến vương cấp thứ hai đã rơi vào tình thế khó mà tránh được, đến lúc đó cả thế giới đều sẽ trở thành chiến trường!”.

Anh ta chắp tay ra sau, mắt ngước lên bầu trời ban đêm, cảm xúc dâng trào trong lòng.

“Thế giới sắp biến động, người có thể đứng đến cuối cùng trong trận đại chiến này chỉ có thể là quái vật nắm giữ sức mạnh cực lớn, lần này ai sẽ trở thành nhân vật chính của trận đại chiến này đây?”.

Đúng lúc này, bên trong quán bar Đường Triều...

“Rồng đại nội Tiền Thanh xuất hiện, Cận gia Cảng Đảo xuất thần hào”.

Diệp Thiên khẽ lẩm bẩm câu nói này, ánh mắt hơi sáng lên, tu vi mà cậu tự phong ấn lại đang sục sôi chính vì có sự xuất hiện của Cận Vô Trần!

“Không ngờ một vị vương cấp chín sao tối cao thời nay lại xuất hiện ở Cảng Đảo, xem ra mình chọn sai chỗ rồi!”

Diệp Thiên khẽ lắc đầu, nhếch miệng cười khổ.

Cậu đến Cảng Đảo vốn là để tu thân dưỡng tính, trải nghiệm mọi loại hương vị của cuộc sống, dùng tư thái bình thường nhất, thanh thản nhất giúp tâm cảnh bản thân thăng hoa, từ đó đột phá đến cảnh giới phá nguyên, gầy dựng nền tảng để luyện chế Chân Võ Thiên Lôi Kiếm.

Nhưng bây giờ, một vị vương cấp chín sao xuất hiện ở Cảng Đảo, còn có duyên gặp cậu một lần, điều này báo hiệu tháng ngày yên bình của cậu sắp kết thúc rồi.

“Nhưng mà, vì sao ông ta lại muốn ra tay giúp mình? Còn quát bảo đám người Triệu Lạc Sơn rút đi?”

Ánh mắt Diệp Thiên chợt lóe, ngơ ngẩn nhìn xuống mặt đất.

“Chẳng lẽ ông ta đã cảm nhận được tu vi của mình?”

Cậu im lặng một lát, sau đó âm thầm lắc đầu, phủ định suy đoán này.

Từ khi đến Cảng Đảo, cậu đã phong ấn sức mạnh của mình, trừ phi cậu tự động cởi bỏ phong ấn, bằng không dựa vào khả năng ẩn giấu khí tức của cậu, cho dù là vương cấp siêu cấp cũng tuyệt đối không thể nhận ra khác thường của cậu.

Mặc dù người đàn ông trung niên mặc trang phục nhà Nho kia đứng ở trên đỉnh kim tự tháp của vương cấp, nhưng muốn dò xét tu vi của cậu thì chắc chắn không thể nào.

Nghĩ như vậy, có lẽ người đàn ông trung niên mặc trang phục nhà Nho lên tiếng giúp đỡ cậu thật sự chỉ là nhất thời hứng khởi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.