Chương trước
Chương sau


Trên cảnh giới quy nguyên còn được gọi là cảnh giới phá nguyên. Lực tinh thần của Diệp Thiên cần đạt tới cảnh giới này thì mới có thể tập trung được kiếm hồn.

Bây giờ lực tinh thần của cậu mới là đỉnh phong quy nguyên, cách phá nguyên còn một bước, nhưng một bước này cần có thời cơ, nếu không dù có khổ luyện thế nào thì trong nửa năm cũng đừng nghĩ tới có thể đạt được.

“Vụt!”


Diệp Thiên hít một hơi thật sâu, cất thanh kiếm vào trong nhẫn không gian và từ từ đứng dậy.

“Cô tới đây, tôi muốn nói chuyện với cô!"

Cậu khẽ vẫy tay với Yến Khinh Vũ là lên tiếng.

Yến Khinh Vũ gật đầu, bước tới trước mặt Diệp THiên.

“Giúp tôi một việc, thay tôi tới nhà họ Diệp ở thủ đô, nói với họ tôi sẽ biến mất một thời gian!”

“Trong thời gian đó, bất luận là nhà họ Diệp có chuyện gì thì cũng không được tùy tiện hành động, mọi việc phải đợi tôi về!’

“Còn chuyện giữa cô và tôi thì tạm thời để qua một bên, sau này cô muốn thế nào thì tôi sẽ đáp ứng như thế!”

Diệp Thiên nói giọng lạnh lùng, Yến Khinh Vũ bỗng đơ người. Cô ta quen Diệp THiên trong thời gian quá ngắn nhưng chưa bao giờ thấy Diệp Thiên nói với mình bằng giọng nghiêm túc như vậy.

Cô ta vốn không định đồng ý nhưng khi tiếp xúc với ánh mắt của Diệp Thiên thì không biết tại sao cô lại gật đầu ngay tắp lự.

Diệp Thiên lấy điện thoại ra, nhắn một tin cho Hoa Lộng Ảnh sau đó bóp nát điện thoại trong tay.

Bởi vì một chọi sáu, giết chết sáu vương cấp trăm năm thì địa vị của Diệp Thiên trên trường quốc tế e rằng ngày càng khủng khiếp. Viện trọng tài, La Võng, Huyết tộc sẽ âm thầm tập hợp các thành viên cao cấp và hành động để nắm bắt được thông tin và hành tung của Diệp Thiên.

Nhưng không ai ngờ, đế vương bất bại chấn động thiên hạ lúc này lại đột nhiên biến mất tăm.

Diệp Thiên giết chết 6 vị vương cấp trăm năm cùng một lúc tại Lư Thành đã gây rung động thế giới ngầm, vô số những kẻ mạnh đều nghe danh đã thấy sợ và phải tái mặt.

Một số cường giả có học thức cao còn lấy Diệp Thiên ra so sánh với Long Định Thiên, mười sáu vị thẩm phán vương, chủ nhân của La Võng, cho rằng Diệp Thiên đủ tư cách đứng ngang haàng với những cái tên làm mưa làm gió, những vương cấp mạnh nhất kia.

Có không ít các kẻ mạnh của các nơi muốn có được phong thái như Diệp Thiên, thậm chí muốn bái Diệp Thiên làm sư phụ.

Bọn họ vì mục tiêu này mà vội vàng tới Lư Thành muốn tìm kiếm tung tích của Diệp Thiên cầu xin được gặp một lần. Và những thế lực khác như viện trọng tài, La Võng hay là Huyết tộc và những chủng tộc kỳ dị khác thì cũng đều cử những tình báo tinh nhuệ nhất muốn điều tra toàn diện về cậu.

Liên minh võ thuật cũng cảm nhận được động tĩnh của phương Tây nên muốn Lư Chính Vũ và sư thái Tĩnh Di của phái Nga Mi chủ động tiếp cận với Diệp Thiên để âm thầm giúp đỡ cậu.

Nhưng không ai ngờ, Diệp Thiên giống như bốc hơi giữa nhân gian, đột nhiên mất dấu vết.

Dù là những vương cấp trăm năm như Lư Chính Vũ và Tĩnh Di, hay là những tình báo viên tinh anh của viện trọng tài, thì đều không biết Diệp Thiên đi đâu.

Diệp Thiên giống như biến mất khỏi thế giới này vậy, mất mọi liên lạc, đến cả Ngô Quảng Phúc, Từ Uyên Đình, Lâm Thiên Nam đều không thể nào có được phương thức liên lạc của cậu.

Trong đại điện của viện trọng tài, mười sáu vị thẩm phán vương ngồi lặng lẽ với biểu cảm nghiêm túc. Họ ngồi trong bóng tối, đang nghe ba thẩm phán trưởng cao nhất còn lại báo cáo.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.